Điều này, đến cả Kim Huyền tộc không phải ngoại lệ.
Nghĩ lại khi không có Chung Thác, bốn tộc bọn họ ngang vai ngang vế với
nhau, đều là những người thống trị Huyền giới.
Nhưng sau khi Chung Thác xuất hiện, tất cả những người của Đế Tôn cung đều
ngự trị trên đầu họ.
Đến một thần sử nhỏ bé cũng có thể mắng nhiếc trừng trị họ, những ngày tháng
thế này, bọn họ thật ra đã chịu đủ rồi.
Bây giờ có Thành ca mở đường, bọn họ chuyển nòng súng đi cũng không có gì
là lạ.
“Giết!”
“Lật đổ Đế Tôn cung!”
“Tiêu diệt nghịch tặc Chung Thác!”
Lúc này, trong Đế Tôn cung cũng có một đám cao thủ giết ra.
“Phản tặc to gan!”
“Lại dám xông vào Đế Tôn cung, giết chết thần sử.”
“Diệt!”
Mấy chục người to lớn đi đầu, huyết khí như khói, che khắp trời như thực chất.
Đặt chân lên chiến trường giống như những chiến thần thời viễn cổ đến.
Bọn họ vung cái qua đánh thẳng đến, rất nhiều Đế Huyền cảnh như bị sét đánh,
trọng thương rút lui.
Vô số Thiên Huyền cảnh bị chấn áp mà chết, hóa thành bùn đất.
Còn những người to lớn quấn lấy những Đế Huyền cảnh, khi hai bên liều chết
đánh nhau, cả Đế Tôn cung đột nhiên chấn động.
Tiếp theo đó, vô số những công kích, cấm chế của những Huyền Linh đỉnh cấp
nhất đồng thời phát động.
Chỉ trong chốc lát đất trời mù mịt, chiến trường máu chảy thành sông, thảm đến
mức nhìn không nỗi!
Đế Tôn cung suy cho cùng cũng là sào huyệt kinh doanh của vị diện chi tử bao
năm nay, nếu không ra ít thủ đoạn vậy thì lại không bình thường rồi.
Nhưng mà, đối với Thành ca mà nói thì đó chả là gì cả.
Năm mươi Huyền văn vừa ra, hai tên to lớn đón trước mặt liền bị lực Huyền
văn vô hạn độ cắt thành những mảnh vụn.
Những mảnh vụn tan ra rơi xuống đất.
Nhìn lại lần nữa, mấy tên to lớn đó lại không phải là người mà là những vật
nhân tạo như mấy con bù nhìn vậy.
Chẳng qua có người cho bọn nó Huyền văn và lực khí huyết một cách thần kì,
khiến bọn nó có được sức chiến đấu mạnh mẽ vô cùng.
Tên Chung Thác này đúng là có bản lĩnh.
Khương chưởng môn không thể không tán thưởng một tiếng.
Sau khi tiếp tục xử hết mấy chục tên to lớn, hắn kéo Lê Hàn Ngọc lại.
Lúc này cả Đế Tôn cung rơi vào cảnh cực kì hỗn loạn, đâu đâu cũng đầy rẫy sự
nguy hiểm chí mạng.
Cho dù là Đế Huyền cảnh cũng rất khó bảo toàn tính mạng ở nơi đây, cô gái này
đừng có đi rồi đi rồi lại chết như vậy.
Sau khi đưa Lê hàn Ngọc vào Toàn Cơ Đồ, tự bản thân hắn cũng thoát khỏi
vòng chiến.
Sau đó mở kĩ năng nhìn rõ mọi vật ra nhìn khắp nơi tìm bảo vật.
Còn về cuộc chiến thì vẫn chưa kết thúc.
Ở đó chả phải còn có cao thủ của ba tộc sao?
Mấy người này cũng không phải người của mình, Thành ca sẽ không giúp bọn
họ xử lí sạch sẽ hết kẻ địch, để bọn họ không phải tốn chút sức lực nào cả được.
Nếu như thật sự tính ra, ba tộc đó trước đây cũng coi như là kẻ địch.
Hắn vừa biến mất, trận chiến bên ngoài nhanh chóng trở nên cân bằng thực lực.
Đánh đến mức gọi là thảm khốc vô cùng.
Cao thủ ba tộc vốn chỉ định đứng sau cầm cờ hò hét, nhưng bây giờ không
muốn đánh cũng không được.
Chuyện xảy ra đến nước này, vốn đã không còn đường lui nữa rồi.
Kẻ gây nên cuộc chiến là Thành ca thì vẫn đang bận rộn mở kĩ năng nhìn rõ mọi
vật giống như xung quanh không có ai cả.
Rất nhanh, rất nhiều cung điện ở đây đều bị vơ sạch sẽ.
Bận rộn cả nửa ngày trời, trận chiến bên ngoài vẫn cứ đánh như nước sôi lửa
bỏng.
Tính sơ sơ, số tài nguyên ghi vào sổ lần này chi ít có giá trị lên đến hơn hai trăm
tỷ công đức.
Lần thu hoạch lần này lớn vô cùng.
Nhưng Thành ca lại cảm thấy không đúng lắm.
Cao thủ ba tộc trước đó đây chỉ dừng lại ở con số này.
Ở đây đường đường là một Đế Tôn cung, một vị diện chi tử phát dục cũng đã
năm trăm triệu năm, sao có thể chỉ có chút ít đồ này được.
“Xem ra đối phương có âm mưu.”
Giọng của Thương Linh nữ đế, từ Huyền văn tốc độ bên trong Huyền Phách
truyền ra.
“Đến tận bây giờ, Chung Thác vẫn còn chưa xuất hiện.”
“Hơn nữa, thủ hạ của hắn chắc cũng không thể chỉ có nhiêu đây.”
“Ừm, quả thực có vấn đề.”
Thành ca cũng đầy hoài nghi mà gật đầu, tỏ ra tán đồng với phán đoán này.
Sau đó hắn bay về phía Hóa Huyền Trì.
“Ngươi làm gì vậy?” Thương Linh nhất thời không thể nào hiểu được.
Thành ca tỏ vẻ đương nhiên: “Đi làm cái Huyền thể, đây chả phải là mục đích
đến đây lần này của ta sao?”
“Nhưng Chung Thác vẫn còn chưa hiện thân, kẻ địch rõ ràng có âm mưu quỷ
kế…”
“Ta biết chứ.”
Thành ca vừa nói vừa xông thẳng vào Hóa Huyền Trì.
Thương Linh cạn lời hoàn toàn rồi.
Khi rõ ràng biết sự việc có gì đó không đúng, lẽ nào không nên đi kiểm tra cho
rõ ràng hay sao?
Mà lại muốn đi làm việc mà chẳng liên quan gì đến việc chiến đấu?
Có thể nào khác thường hơn nữa không?
Không chỉ nàng không hiểu được, Chung Thác và Lăng Huyền Thần ở trong tối
cũng không hiểu được.
Chung Thác bế quan đến nay vẫn chưa kết thúc, không tiện xuất chiến, trước
mắt cái đi ra chỉ là hình chiếu.
Kế hoạch khi bắt đầu của bọn họ chính là để Lăng Huyền Thần cố ý ra chiến
đấu rồi rút lui, dẫn dụ Thành ca vào một vùng có mai phục ở Đế Tôn cung.
Vùng đó liên thông trực tiếp với nơi Ảnh tộc tầng thứ bảy tụ tập.
Cho dù là người Huyền tộc hay người của Tiên tộc, đến đó đều sống không
được bao lâu.
Nhưng ai có thể ngờ rằng, sức chiến đấu của Thành ca quá mạnh, Lăng Huyền
Thần vốn không đỡ nỗi sự tấn công của hắn.
Trong tình huống này, đừng nói đến làm sao để giả vờ thua mà lừa địch vào sâu
bên trong, đánh thêm một phút nữa, Lăng Huyền Thần sẽ thật sự bị toi rồi.
Thế là, kế hoạch này chỉ có thể gặp trở ngại.
Khi Chung Thác dự định sẽ làm rùa rụt cổ thêm một thời gian nữa, tạm thời ở
góc tối cố nhẫn nhịn thêm mấy chục năm nữa, chờ đến khi thần công thành
công rồi ra ngoài, thì bản thân Thành ca đã chủ động đặt chân vào Hóa Huyền
Trì.
Mà Hóa Huyền Trì thì vốn không phải là nơi mai phục của bọn họ.
Nhưng nói về mức độ nguy hiểm thì thật ra còn cao hơn so với chỗ mai phục
của bọn họ.
Hóa Huyền Trì có thể khiến bất cứ ai có được Huyền thể mới, cả quá trình này
tuy rất đau đớn, nhưng vốn không phải lo lắng về việc nguy hiểm đến tính
mạng.
Chỉ là khi có được Huyền thể, sự phòng ngự của người sẽ bị xóa sạch hoàn
toàn.
Nếu không thì làm sao để Hóa Huyền Trì cải tạo ngươi chứ?
Trong quá trình này, người bên trong hoàn toàn không thể phòng bị, cho dù là
huyền văn, huyền phách hay là tiên lực, tất cả đều sẽ rơi vào trạng thái nghỉ
ngơi.
Không làm như vậy thì không thể nào có được Huyền thể.
Lúc này, nếu bên ngoài đột nhiên có người ra tay can dự vào, người ở bên trong
sẽ chết mà không hay không biết gì cả.
Chung Thác hủy đi Hóa Huyền Trì ở các tầng hai, ba, bốn, năm là để những
người dị tộc sau này không thể nào có được Huyền thể, không thể nào đột phá
lên Đế Huyền cảnh được.
Nhưng hắn lại giữ lại một cái ở tầng thứ sáu.
Chính là cố ý để lại một con mồi để dụ cá mắc câu.
Phàm là Tiêm Ma đi vào Hóa Huyền Trì, toàn bộ đều sẽ chết không hề hay biết
ở bên trong, không ai là ngoại lệ cả.
Thời gian lâu dài, những Tiên ma Thiên Huyền cửu trọng về sau cũng cam lòng
không đột phá nữa.
Ai cũng biết đây là cái bẫy, hà tất phải ngu ngốc đi vào chứ.
Bọn thật quả thực không ngờ rằng, cái bẫy mà ai ai cũng biết là sẽ chết, “Lý
Tuấn Lãng” lại đặt chân vào.
Chuyện này thật sự khiến người khác cảm thấy thật ngoài ý muốn.
“Hắn thật sự vào rồi?”
“Vào rồi, không có gì sai sót cả, Hóa Huyền Trì cũng đã có phản ứng rồi.”
“Chuyện này…”
Chung Thác và Lăng Huyền Thần có chút không thể tin được.
“Có phải là giở trò gì không?”
Theo bọn họ thấy, Lý Tuấn Lãng chắc chắn là một vị diện chi tử có vận khí ngút
trời.
Loại người thế này chắc chắn không bao giờ phạm phải sai lầm cực độ như thế
được.
Quy tắc thiên địa cũng không cho phép người có khí vận hộ thể chết một cách
trẻ con như vậy đúng chứ?
“Quan sát thêm một lúc nữa.”
“Phải, nhất định hắn vào trong đó không hề giải trừ phòng bị.”
Khi bọn họ ôm ấp tâm trạng hi vọng chờ đợi và kinh ngạc quan sát, Thành ca ở
bên trong đã bắt đầu quá trình có được Huyền thể.”