Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kết thúc trận đại chiến Cát Tương vực kia, trong số năm vị Đạo Thần có ba vị

bị thương nặng, thậm chí ngay cả đạo cơ cũng bị tổn thương.

Đành phải tạm thời chạy ra khỏi Nguyên Tiên giới bế quan khôi phục nguyên

khí.

Muốn quay lại hưng thịnh chỉ sợ lại phải một khoảng thời gian dài đằng đẵng

nữa.

Tà Thần và Vân Bái Đạo Thần còn lại trong năm người trốn thoát với vết

thương nhẹ, tạm thời không biết tung tích.

Mà bên Thiên Cung chỉ vẻn vẹn có Tâm Đế bị thương nhẹ một chút.

Trận chiến này Thiên Cung đại hoạch toàn thắng, cũng đã làm chấn động đến cả

Nguyên Tiên Giới.

Tiên nhân của các khu vực đều bị dọa đến mất hồn mất vía.

Mà Huyết Đế cũng không cho bọn họ được bao nhiêu cơ hội phản ứng.

Cát Tương vực với tư cách là chiến trường nhanh chóng bị san bằng.

Mười năm vị Đạo Thánh bị Huyết Đế đích thân chém giết, mấy trăm môn phái

bị tiêu diệt!

Hiện nay, các khu vực xung quanh Cát Tương vực đang bị đại quân của Thiên

Cung tấn công điên cuồng, thời khắc bị tiêu diệt cũng chẳng được bao lâu nữa.

Vô số Tiên nhân hoặc liều chết chống cự hoặc cả tộc cùng bỏ chạy và tiến vào

những Vực giới khác.

Cùng lúc đó, Thần Quân cùng với tất cả chi Thiên quân của Thiên Cung cũng

rối rít phát động cuộc tấn công dời núi lấp biển đối với các mục tiêu tiền tuyến

khác.

Khiếu Mang vực bên này, Ma Hành Tinh Hà hiển nhiên cũng thành mục tiêu

công kích trọng điểm.

“Một khi Thiên Cung tấn công thì đó chính là sự tấn công lôi đình, hoàn toàn

không để cho các khu vực có thời gian phản ứng.”

“Quả thực là khí thế sét đánh không kịp bưng tai!”

Vẻ mặt của Mạc Trần có chút nghiêm trọng.

“Mười chín khu vực bao gồm cả Tà Tiên giới đã có ba khu vực bị Thiên Cung

dọn dẹp xong, có thể nói là mạnh như vũ bão!”

“Nếu như bên phía Thiên đạo không gian không quay về cứu viện thì sợ rằng

cuối cùng Khiếu Mang vực chúng ta cũng sẽ bị chiếm đóng.”

“Nhất là Ma Hành Tinh Hà, ba ngày trước tin tức đã truyền về…”

La Viễn tiếp lời nói: “Sa Hải Tam Thánh có một vị bị chết, một vị bị thương

nặng, còn sót lại Khôi Tàng Đạo Thánh coi như toàn vẹn.”

“Hiện nay nội bộ của Khiếu Mang vực thần hồn nát thần tính, mọi người đều

cảm thấy bất an, Trúc Tiên cung lại càng loạn lạc rối ren hơn, ôi!”

Một loạt tin tức này làm cho đám người Kỷ Linh Hàm và Mâu Vũ vô cùng

khiếp sợ.

“Cái này… Làm sao lại biến thành như vậy chứ?”

“Lúc bọn ta rời đi vẫn còn rất tốt, bây giờ chỉ trong chớp mắt đã phát sinh nhiều

biến đổi kinh thiên động địa như vậy.”

“Kiếp nạn lớn cũng thật đáng sợ”

Hơn nữa đám người Lung Lâm, Giáng Hàn, Mạch Phong vừa tới Thiên Khu các

lại càng có biểu cảm giống như cha mẹ chết.

“Thật vất vả mới có được cơ hội vùng lên mà đã gặp phải chuyện như vậy.”

“Chẳng lẽ ông trời muốn phá hủy Thiên Khu các của ta sao?”

Mâu Vũ hít sâu một hơi lắc đầu.

“Thiên Khu các sẽ không suy sụp, nhưng bây giờ việc cấp bách là làm thế nào

để bảo vệ được chính mình dưới sự tấn công của Thiên Cung.”

“Về phần làm ăn thì sau này hãy nói đi.”

“Hầy!”

La Viễn thở dài một tiếng.

“Cũng là vì Huyết Đế.”

Hắn vừa nhắc tới Huyết Đế, tất cả những người khác đều lộ ra vẻ mặt kiêng kỵ.

Dù sao thì đó cũng là một vị Thiên Đế.

Hơn nữa trước đó không lâu hắn còn làm ba tên Đạo Thần bị thương, nhân tiện

chém giết mười mấy Đạo Thánh, tiêu diệt hơn một trăm Thiên Đế của các tông

môn thế gia.

Không có một chút khoa trương nào khi nói, lúc này danh hiệu Huyết Đế cũng

có thể sử dụng để cho trẻ con ngừng khóc đêm rồi.

Nhắc tới hắn, cho dù là Tiên Phủ hay môn phái nào trong số mười sáu khu vực

còn lại cũng đều khủng hoảng sợ hãi.

Sợ vị đại lão này đột nhiên đánh tới trước mặt mình, sau đó bóp chết mình.

“Thiên Cung đúng thật là có thể nhẫn nhịn mà!”

Đám người Tần Sướng, Lục Phàm và Cam Tử Nghĩa đều nhao nhao bắt đầu bàn

tán.

“Đúng vậy đó, trước đó vẫn luôn che giấu Huyết Đế, cố ý để cho Đạo Tuyệt Chi

Địa đắc ý ba ngàn năm.”

“Đợi đến khi Đạo Thần đều đã tiến vào Thiên đạo không gian gần hết thì lại

chơi một chiêu rút củi dưới đáy nồi, thật tàn nhẫn!”

Khương Thành lặng lẽ lắng nghe.

“Thiên Cung không che giấu Huyết Đế, thật sự hắn mới trở về gần đây.”

“Nhưng mà lão tiểu tử đó quả thật rất nham hiểm, rõ ràng trở lại cùng một ngày

với ta mà vẫn bí mật không xuất hiện.”

Bây giờ hắn cũng đã nhìn ra.

Sau khi Huyết Đế trở về, hắn cố ý giữ bí mật không tuyên bố với bên ngoài

chính là để một lần đánh lén được năm vị Đạo Thần kia bị thương nặng.

“Có chút thao tác!”

Hắn sờ lên cằm đưa ra một đánh giá độ cao, nhưng rất nhanh lại bĩu môi.

“Đáng tiếc là không giết được một tên Đạo Thần nào cả, cũng quá bê bết rồi.”

Trong lúc nhất thời gần như mọi người cũng không còn sức lực mà than phiền

nữa rồi.

Lão đại, làm sao có thể giết chết được Đạo Thần chứ?

Trừ khi Nguyên Tiên giới tan vỡ một lần nữa, nếu không thì bị thương nặng đã

là giới hạn cao nhất rồi được không hả?

Hơn nữa có phải ngươi đã quên lập trường của mình rồi hay không?

Những Đạo Thần kia còn sống không phải chúng ta nên vui mừng sao?

Mạc Trần cũng nhanh chóng phát hiện ra điểm quan trọng.

“Chưởng môn, vừa rồi ngươi nói ngươi và Huyết Đế cùng trở lại trong một

ngày, chẳng lẽ ngươi và hắn đã từng quen biết sao?”

Thành ca gật đầu: “Dĩ nhiên đã từng quen biết.”

Tinh thần của mọi người lập tức trở nên tỉnh táo.

“Vậy ngươi và hắn thân không?”

“Thân?”

Thành ca cẩn thận nhớ lại một chút.

“Có lẽ cũng coi là tương đối thân nhỉ?”

“Thật tốt quá!”

Trong điện, ngoại trừ Hư bất ngờ thì tất cả những người khác đều bắt đầu reo

hò, cho dù là Mâu Vũ cũng lộ ra sắc mặt kích động vui mừng.

Điều đó làm cho Khương chưởng môn có chút không giải thích được.

Ta quen thân với Huyết Đế là một chuyện đáng ăn mừng sao?

La Viễn nói với vẻ mặt đầy mong đợi: “Vậy, Khương chưởng môn, ngươi có thể

ra mặt, xin hắn bỏ qua cho Phi Tiên môn chúng ta hay không?”

Điều mà bọn họ sợ nhất lúc này chính là Huyết Đế.

Có thể nói là biến sắc.

Đụng phải Thần Quân và các chi nhánh Thiên quân chẳng hạn, thì Phi Tiên môn

tập hợp toàn bộ lực lượng ở phía ngoài còn có thể đấu một trận.

Nhưng đụng phải Thiên Đế thì chỉ có thể tự cầu nhiều phúc mà thôi.

“Đúng đúng đúng, ngươi nói cho hắn biết Phi Tiên môn chúng ta không có dã

tâm gì cả.”

“Chỉ cần để cho chúng ta yên tâm phát triển ở núi Huyễn Tắc này là được rồi,

“Chúng ta rất an phận đàng hoàng…”

“Các ngươi đang nói cái gì có không có vậy?”

Thành ca không nhịn được cau mày cắt ngang bọn họ.

“Từ lúc nào ta suy bại đến mức phải đi cầu xin người khác buông tha?”

Hắn nói với vẻ mặt không vui: “Chúng ta không có dã tâm là một chuyện, cầu

xin người khác bố thí một vùng đất an bình lại là một chuyện khác rồi.”

Các đệ tử Phi Tiên môn cùng với mọi người ở quân đoàn thứ tám vừa thấy

Khương chưởng môn nói như vậy thì lập tức sửa miệng.

“Khương chưởng môn phải cần phải thỉnh cầu cái tên Huyết Đế kia sao?”

Đan Thái, Ngụy Miểu dẫn đầu nhảy ra ngoài.

“Các ngươi suy nghĩ cái gì vậy? Như vậy là xem thường lão nhân gia hắn sao?”

“Chỉ là Huyết Đế mà thôi, là cái thứ gì chứ?”

“Hắn cầu xin Khương chưởng môn cho một cơ hội vẫn còn không đúng lắm.”

Đám người Mông Thuần và Xích Linh mới gia nhập cũng không cam chịu rơi ở

phía sau, tranh giành tiến vào trước.

“Đúng đấy, Khương chủ soái ra lệnh một tiếng thì làm sao Huyết Đế dám không

nghe theo chứ?”

“Có lão nhân gia hắn trấn giữ, Thiên Cung thức thời một chút thì tốt nhất đừng

đến, đến đây chính là nhận lấy cái chết!”

“Có lẽ Huyết Đế may mắn nên vẫn chưa đánh tới, như vậy hắn còn có thể sống

được lâu thêm mấy ngày.”

Ngay cả Mạc Trần cũng vuốt râu cười nói: “Huyết Đế tuy mạnh nhưng nhất

định Khương chưởng môn có kế sách đối phó rồi, chúng ta yên tâm là được,

không cần lo sợ không đâu.”

Lúc này Thành ca mới đổi giận thành vui.

Nghe thấy những lời khoa trương trắng trợn qua đầu này, Mâu Vũ vô cùng im

lặng.

Mặc dù Khương Thành cực kỳ thần kỳ, thậm chí nàng còn tin Thành ca có thể

tạo ra thần tích chiến thắng Huyết Đế. Nhưng các ngươi nói gì mà “ra lệnh một

tiếng làm sao Huyết Đế dám không nghe”, khoa trương cũng quá vô lý rồi nhỉ?

Nàng liếc nhìn Kỷ Linh Hàm, đúng lúc nhìn thấy ánh mắt bất lực của nàng.

Không còn cách nào cả, đây chính là văn hóa xí nghiệp đặc sắc của Phi Tiên

môn chúng ta.

Mà lúc này Tiên khí truyền tin của môn phái sáng lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK