ngu xuẩn.
Một lá bài hay mà cứ đánh cho ra kết quả thậm tệ.
Minh Khánh Giới Thần vốn mang vẻ mặt nghiêm trọng, giờ đã giãn hàng mày
ra.
“Ha, người này đã không còn phải nghĩ nữa rồi.”
Mấy Hư Thần sau lưng hắn cũng ùa lên cười, gật đầu.
“Không sai, bòng ba này sao chứa chấp nỗi tên khinh suất đến vậy.”
“Nhìn có vẻ hai lượt trước khiến hắn quá tự tin rồi.”
“Cho dù hắn có vài thủ đoạn đặc biệt, nhưng khi đối diện đồng thời với Địa
Thần có thần đạo cũng đã định không có cách nào sống sót trở về rồi.”
Sau mười mấy giây, hai Địa Thần nhanh chóng bay về phía Khương Thành đã
gặp phải nhau trước.
Nhìn thấy cảnh tượng này, mọi người nhịn không được lắc đầu.
“Xong rồi.”
“Hết hi vọng rồi.”
Bọn họ banh to mắt nhìn Khương Thành đụng đầu với hai Địa Thần đó.
Còn hai “đồng đội” Đạo Thánh của hắn thì còn ở xa phía sau, trong thời gian
ngắn căn bản không thể đến được.
Ba người gặp mặt, hai Địa Thần kia cứ như nhặt được chí bảo.
“Ha ha, xem thử chúng ta gặp phải ai nè?”
“Khương Tuấn Soái!”
“Đây đúng là đi mòn giày không thấy, ở đâu lại tự nhào vào, chẳng phí chút thời
gian nào cả.
Hai người mặt mày hớn hở lập tức một trái một phải vây sang.
Giống như bắt được một con cá lớn vậy.
Đối với bọn họ mà nói, đây quả thực là con cá lớn.
Sau khi lấy binh khí chặn đường của Thành ca, hai người cũng trở nên quái đản.
“Sự chú ý của hai vòng trước đều bị ngươi cướp hết, ngươi đúng là được việc
ha.”
“Người không biết còn cho rằng không có gì ngươi không làm được nữa kìa.”
Trong bụng hai người là cơn tức vô kể.
Hai vòng trước bị Khương Thành đánh bại nhẹ nhàng, mặt mũi mất hết, sớm đã
kìm nén mong muốn đòi lại thể diện này rồi.
“Bây giờ lợi hại thêm lần nữa xem nào?”
“Ngươi thật sự cho rằng hai trận trước dù thủ đoạn để giành chiến thắng thì có
thể ngang hàng với Địa Thần bọn ta sao?”
“Ta không cảm thấy ngang hàng với các ngươi.”
Thành ca thành thật lắc đầu.
“Ta vốn mạnh hơn các ngươi nhiều, vượt xa trên các ngươi.”
Hắn vốn không giết đối phương một cách chớp nhoáng ngay.
Mà chìa tay trái có hình vẽ hỏa lệnh được in về phía hai người.
“Vậy nên vì nghĩ cho cái mạng nhỏ, hai người các ngươi nên thức thời một
chút, chủ động nhận thua giao thủy lệnh của mình ra đi.”
“Suy cho cùng thì cũng chỉ là một trận tỉ thí, ta không muốn tạo quá nhiều sát
nghiệp.”
Hai Địa Thần đối diện ngơ ngác nhìn nhau, suýt chút bị hắn làm cho hồ đồ luôn
rồi.
Là một Đạo Thánh tu thần, khi gặp một Đạo Thánh tu tiên, bọn họ đã gặp qua
rất nhiều phản ứng.
Đối phương hoặc chủ động yếu thế nhận thua, hoặc vội vàng chạy trốn, hoặc
ngu ngốc giết đến để bị diệt.
Còn bảo bọn họ lập tức đầu hàng như Khương Thành thì vẫn là lần đầu tiên.
Sau khoảng thời gian ngạc nhiên ngắn ngủi, hai người cuối cùng đã ý thức được
bản thân bị xem thường, nhất thời tức giận.
“Ngông cuồng.”
“Ngươi tưởng đây vẫn là hai trận đầu sao?”
“Giết hắn!”
Lời còn chưa nói hết, hai người đã đồng thời lấy ra đạo khí bát giai và bí bảo,
thôi động pháp tắc không gian, công sát về phía trung tâm.
Dựa vào thực lực hiện giờ của Thành ca, có thể có rất nhiều tư thế khiến hai
người này bị tiêu diệt.
Ví dụ như linh ý trực tiếp hủy diệt ý thức của đối phương.
Ví dụ như “thái thượng hóa đạo” rút hết căn nguyên, giải trừ lực chiến đấu của
đối phương.
Ví dụ như lực trọc cường hành phá hỏng phòng ngự của đối phương, trực tiếp
công kích vào tiên thể của đối phương.
Chứ đừng nói đến đại chiêu như kiếm đạo hoàn mỹ và phần linh.
Nhưng lúc này, hắn căn bản không làm như vậy.
Chỉ là mở ra pháp tắc không gian bình thường mà mình có, kiểu một địch hai
một cách vô cùng bình thường.
Cũng không phải hắn muốn che giấu thực lực gì, càng không phải hắn thủ hạ
lưu tình.
Mà là hai người đối diện ra tay là dùng nguyên thuật.
Vòng trước đối mặt với tổ hợp nguyên thuật thần kì cổ quái, thật ra cũng khiến
Khương Thành rất buồn bực.
Hắn vốn còn tưởng rằng là bản thân chính giá nến đó có vị trí đặc biệt gì.
Bây giờ xem ra, vòng thứ ba mà đối phương vẫn còn triển khai ra được thủ đoạn
đó, nhất thời cũng có chút hứng thú.
Căn nguyên được khai phá ra cách dùng mới rồi sao?
Thế là, hắn dự định cảm nhận một chút, nếu mà không ổn thì lập tức xử đẹp đối
phương.
Đột nhiên, ba pháp cảnh va chạm phải nhau.
Còn hai Địa Thần kia cũng bị dọa cho kêu lên tại chỗ.
“Căn nguyên thần đài!”
“Đây là pháp cảnh gì chứ?”
Không những bọn họ, bên ngoài cũng ồn ào lên như thế.
Cho dù là Minh Khánh Giới Thần hay là Thanh Tiêu Thánh Chủ cũng không
thể ngồi yên nữa.
Đến cả Ngộ Sơn Thánh Chủ có phong thái thanh cao cũng lộ ra thần sắc khó tin
được.
Đạo Thần bên dưới và đám tiên nhân bên ngoài sớm đã sôi nổi hẳn lên.
“Ôi vãi! Hắn lại có ba tòa căn nguyên thần đài!”
“Không phải nói là Đạo Thần mới có thể lĩnh ngộ căn nguyên thần đài sao, sao
hắn có thể làm được chứ?”
“Còn có tám tòa căn nguyên đồ đằng với mấy trăm căn nguyên hư ảnh nữa!”
“Thế này còn là Đạo Thánh?”
“Đạo Thần cũng không thể có nhiều căn nguyên như vậy đâu nhỉ?”
“Trên thế gian này lại có thể tồn tại một quái thai như vậy sao?”
Hai vòng trước, bọn họ cho rằng Khương Thành có chín căn nguyên đồ đằng,
thế đã đủ kinh ngạc rồi.
Mà bây giờ khi nhìn thấy chân tướng, cằm cũng suýt chút rớt ra luôn rồi.
Trên thực tế, trong vô số những lần đại chiến ở kỷ nguyên đầu tiên, Thành ca
cũng nhiều lần triển khai ra pháp cảnh biến thái có nhiều căn nguyên vậy rồi.
Chỉ là ở vị diện đó, mọi người càng chú trọng sự thao túng và phá vỡ lực thiên
địa hơn.
Nhìn thấy pháp tắc không gian rõ ràng không bình thường của hắn, tuy cũng
kinh ngạc nhưng chung quy vẫn không mãnh liệt bằng ở đây bây giờ.
Kỷ nguyên thứ ba tu luyện nguyên thuật giờ đây là thời kì dựa vào căn nguyên
hơn bất cứ thứ gì, tự nhiên cũng sẽ nhạy cảm nhất.
“Không phải nói hắn bế quan mấy chục tỷ năm, gần đây mới xuất quan sao?”
“Lẽ nào Nguyên Tiên giới trước kia dễ dàng có được căn nguyên vậy sao?”
Nhất thời, rất nhiều người đều hướng về Nguyên Tiên giới trước đây.
“Không thể nào, ta đã từng tiếp xúc với Đạo Thần từ thời đại đó đến, chưa hề
gặp ai có thể có nhiều căn nguyên đến thế!”
“Nếu người này tu luyện nguyên thuật rồi thì có đối diện với Đạo Thần trung
giai cũng chẳng có áp lực nhỉ?”
Nghe thấy câu này, rất nhiều người liền phấn chấn lên.
“Vậy bây giờ hắn một chọi hai há chẳng phải có được hi vọng chiến thắng rồi
sao?”
Nhưng ngay sau đó, lại có người mang vẻ mặt nghiêm trọng lắc đầu.
“Còn chưa chắc, hắn suy cho cùng cũng không tu luyện ra được đạo tự thân.”
“Căn nguyên không có đạo rất khó cân bằng với đạo.”
Bây giờ trong sân, hai Địa Thần kia sau khi trải qua một khắc kinh ngạc, cũng
dần ổn định lại tình thế.
Là những Địa Thần được dốc lòng chọn ra để đến đây đấu pháp như bọn họ,
thực lực vốn áp đảo đồng giai.
Một người có bảy căn nguyên đồ đằng, mười hai căn nguyên hư ảnh.
Sau khi tổ hợp thành nguyên thuật lạ hóa ra một cự long đen kịt khổng lồ, phát
ra từng đợt công kích về phía căn nguyên thần đài của Khương Thành.
Mỗi một lần đều đủ khiến cho căn nguyên thần đài của Thành ca chấn động.
Còn nguyên thuật của người còn lại thì hóa thành một cự kiếm màu vàng kim.
Cự kiếm như thần binh lợi khí chuyên công kích căn nguyên, mỗi một làn chém
xuống đều tóe ra những tia lửa, vùi dập căn nguyên hư ảnh như đám ma quỷ
múa may.
Tuy bọn họ chỉ ở tầng lớp Đạo Thánh, nhưng dựa vào nguyên thuật lại có thể
thành công san bằng ưu thế với căn nguyên thần đài của Khương Thành.