Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi trình bày sơ qua về tình hình, Diệt Dương Thiên tôn đi thẳng vào vấn

đề, đưa ra đề nghị hợp tác.

“Bọn ta nghe nói ngươi từng bị Tiên Mẫu nhắm vào, phải chịu nghiệp lực Thiên

Đạo phản phệ.”

“Nhưng cuối cùng, đến một cọng lông của ngươi cũng chẳng bị tổn hại.”

“Điều này là thật sao?”

Chuyện này cũng chẳng phải bí mật gì, tính ra lúc ấy ở đó có tới vô số các tộc

cao thủ.

Thành ca gật đầu đầy dứt khoát: “Thật sự là như vậy!”

Tất cả các cao thủ trong điện được nghe chính miệng hắn thừa nhận thì đều lộ ra

vẻ vui mừng.

Một vị hộ pháp gấp gáp hỏi: “Không biết ngươi đã làm cách nào mà được như

thế?”

“Đúng vậy, lực Thiên Đạo không thuộc về bất cứ quy tắc nào, vốn dĩ không ai

có thể nào chống đỡ nổi, vậy thì ngươi đã làm cách nào để ngăn cản được

nghiệp lực xâm nhập?”

Thành ca nhìn bọn họ với vẻ mặt khó hiểu.

Sau đó hắn bình thản nói: “Đương nhiên là vì ta đẹp trai đến long trời lở đất,

vượt ra cả Thiên Đạo.”

Mọi người đồng loạt bĩu môi.

Ngươi nghĩ bọn ta là lũ ngốc sao?

Nếu không phải vì bọn ta còn muốn hợp tác thì e là đã phủi tay bỏ đi hết rồi.

Diệt Dương Thiên tôn khoát tay áo, trong lòng đã sớm biết Khương Thành sẽ

không chịu tiết lộ bí mật này.

Vì không có cái tốt nhất nên hắn đành kiếm cái đỡ hơn: “Bọn ta tìm đến ngươi

để hợp tác, chính là vì hy vọng có thể nhận được sự trợ giúp của ngươi, phá vỡ

phong ấn của Bà Sa Ngọc Nhân và mười ba món vật quý khác của Thiên Đạo.”

“Chỉ cần vượt qua được rào cản của vật quý trong những ngày này thì có được

Thiên Đạo sẽ dễ như trở bàn tay!”

Nói đến đây, đường đường là một Thiên tôn nhưng giọng điệu của hắn cũng

không thể kìm chế được mà trở nên điên cuồng.

Hiển nhiên chỉ cần nghĩ tới việc sau khi khống chế được Thiên Đạo, bản thân sẽ

có lợi biết bao nhiêu.

Thành ca hiếu kỳ hỏi: “Bản thân Thiên Đạo không thể phản kích sao?”

“Không thể.”

“Chỉ cần chúng ta đột phá được tất cả rào cản của Thiên Đạo chí bảo là coi như

đã thành công mĩ mãn!”

“Hóa ra là như vậy.”

Thành ca hơi suy tư chốc lát, sau đó hắn hỏi một câu xuyên thẳng vào tim đen

bọn họ.

“Sau khi thành công, Thiên Đạo sẽ thuộc về ai?”

Trong lòng Diệt Dương Thiên tôn thầm nói, sau khi phá vỡ toàn bộ phong ấn

của Thiên Đạo chí bảo thì ngươi sẽ lập tức bị bọn ta phản kèo tiêu diệt, cho nên

tất nhiên là Thiên Đạo thuộc về bọn ta.

Nhưng dĩ nhiên là ở trước mặt Khương Thành, hắn nhất định không thể nói

thẳng ra như vậy.

“Đương nhiên là thuộc về ngươi!”

Thành ca cũng chả thèm lãng phí một lượng lớn điểm tiên nguyên để đọc ý

nghĩ, bởi lẽ hắn sớm đã có thể nhìn ra được suy tính của đối phương.

Vì thế hắn cười như không cười nói: “Xích âm Cung các ngươi đang làm từ

thiện sao?”

“Lời này của Khương đạo hữu là có ý gì?”

“Hừ, các ngươi không chỉ không báo thù mà còn tìm mọi cách để kêu gọi ta đến

Thiên Đạo, đây là lối nghĩ gì vậy? Coi ta thành kẻ ngốc chắc?”

Trong mắt Diệt Dương Thiên tôn chợt lóe lên tia xấu hổ.

Ngẫm lại cũng đúng, ngay cả một kẻ ngu cũng sẽ không tin trên đời này có loại

chuyện tốt như vậy.

“Được rồi, quả thật bọn ta muốn chia đều Thiên Đạo với ngươi.”

“Chia đều? Chẳng lẽ Thiên Đạo còn có thể đồng thời bị hai người khống chế?”

“Có thể.”

Thật ra Diệt Dương Thiên tôn cũng không biết có thể hay không, trong lịch sử

cũng chưa từng có ai thực sự thành công khống chế được Thiên Đạo.

Dù sao đến cuối cùng hắn vẫn muốn độc chiếm một mình.

Thành ca khẽ gật đầu.

“Có phải các ngươi không phá vỡ được phong ấn của Thiên Đạo đúng không?”

“Chính xác.”

“Chỉ ta mới có thể đột phá?”

“Không sai.”

“Vậy thì tại sao ta phải hợp tác với các ngươi? Tự ta làm một mình không phải

được rồi sao? Dựa vào cái gì mà cuối cùng còn phải chia đều với các ngươi?

Các ngươi có thể cho ta lợi ích gì?”

Chuyện này…

Lại là câu hỏi xuyên thẳng vào tim đen người khác, làm cho tất cả các cao thủ

không khỏi trợn tròn mắt.

Nói trắng ra thì việc hợp tác tranh đoạt Thiên Đạo này thực sự rất vô nghĩa, bọn

họ thậm chí còn không có nổi một chân đứng.

Mặc dù bọn họ đều là người của tông môn Xích âm Cung, nhưng khi tất cả đều

tham gia phá vỡ phong ấn của Thiên Đạo, đến lúc cuối, khoảnh khắc được đối

mặt với Thiên Đạo, sợ là sẽ không khỏi chĩa mũi kiếm vào nhau.

Huống chi bọn họ và Khương Thành còn là thù địch.

“Việc này thì…”

Diệt Dương Thiên tôn không thể tìm ra lý do để thoái thác.

Ý đồ “ta muốn lợi dụng ngươi” quả thật đã hiện rõ trên mặt luôn rồi, có muốn

che giấu cũng không được.

“Bọn ta nhiệt tình như vậy, thật ra là vì hy vọng có thể theo sau hưởng ké chút

lợi từ Khương đạo hữu.”

“Nếu ngươi chịu nói sớm chẳng phải sẽ xong rồi sao? Còn nói gì mà hợp tác

nữa chứ?”

Thành ca nhún vai: “Nói trắng ra còn không phải là muốn ôm đùi, muốn dựa

hơi ta sao?”

“Đúng vậy đúng vậy.”

Dù sao cũng đã nói toạt ra rồi, các cao thủ trong điện chỉ có thể đành thừa nhận.

“Đúng vậy, bọn ta hy vọng có thể được ngươi giúp đỡ.”

“Hy vọng có thể đi theo ngươi hưởng ké lợi ích.”

“Vậy được rồi!”

Thành ca vỗ hai tay vào nhau, sau đó nhìn vào từng đôi mắt tràn đầy mong đợi

kia, hắn tươi cười rạng rỡ nói: “Đùi ta cũng đâu thể ôm không, muốn được ta hỗ

trợ thì phải trả thù lao.”

Thật sự hắn rất muốn trực tiếp tiêu diệt luôn cả Xích âm Cung này.

Nhưng nếu không có những người này dẫn đường, hắn sẽ không thể biết cách

tìm kiếm Thiên Đạo.

Cho nên Khương Thành thầm suy tính, cũng chỉ đành lấy chút lợi lộc trước đã.

Lần trước sau khi trao đổi chiến lợi phẩm, hắn cũng chỉ có thể thu lại vừa đủ

điểm vốn.

Hiện tại hắn cực kì cần điểm tiên nguyên.

“Cái gì?”

“Ngươi thế mà còn đòi thù lao?”

Tất cả mọi người đều bất ngờ với yêu cầu này của hắn.

Ngươi giết chết nhiều người của bọn ta như vậy, bọn ta không xử lý ngươi thì

thôi đi, ngươi còn không biết xấu hổ mà đòi thù lao?

Vấn đề này vốn dĩ không nằm trong kế hoạch của bọn họ.

“Nhờ người hỗ trợ chẳng lẽ không cần trả công?”

Trái lại Thành ca còn tỏ ra là lẽ đương nhiên: “Mua vé lên xe, chẳng phải là đạo

lí thường tình à?”

“Đến cả quy tắc này mà Xích âm Cung các ngươi cũng không hiểu sao, có biết

cách làm việc không vậy?”

Trong lòng Diệt Dương Thiên tôn thầm nói, tông môn của bọn ta lớn như vậy,

còn cần tới phiên ngươi giáo huấn sao.

“Ngươi muốn thù lao thế nào?”

Thành ca lập tức click mở hệ thống, nhìn một lượt các bảo vật được sản xuất ở

Chân giới m, sau đó nhanh chóng liệt kê ra một danh sách thật dài.

Sau khi Diệt Dương Thiên tôn và chúng hộ pháp cùng các trưởng lão đọc rõ nội

dung của danh sách, bọn họ đều tức đến xì khói.

“Ngươi điên rồi sao?”

“Nhiều Huyền âm Nguyên Thạch tới vậy?”

Huyền âm Nguyên Thạch cùng loại với Ngân Nguyệt Băng Phách, đều được

dùng để gia tăng tiên lực.

Chẳng qua Huyền âm Nguyên Thạch là bảo bối đặc trưng của Chân giới m, còn

Ngân Nguyệt Băng Phách lại là của Chân giới Băng.

Trước mắt thứ Thành ca thiếu nhất là tu vi tiên lực, cho nên hắn vừa thuận

miệng trêu đùa thì đã đòi nhiều đến thế.

Gần như là tới vài tỷ, chưa cần xét đến dưới tình huống có bình cảnh, dù là

trong điều kiện bình thường thì mấy Đế Cảnh cửu trọng còn không tạo ra được

nhiều như vậy.

Cho nên tất cả mọi người trong đại điện đều bùng nổ.

“Đùa kiểu gì vậy?”

“Toàn bộ Xích âm Cung bọn ta gom lại còn không đủ nhiêu đó nữa?”

“Huống chi đây đều là những thiên tài địa bảo, ngươi muốn bọn ta táng gia bại

sản luôn sao?”

“Không thể nào, loại điều kiện này bọn ta không thể chấp nhận!”

“Chuyện này còn không bằng ăn lời cắt cổ nữa, tuyệt đối là ăn cướp còn gì!”

“Ngươi làm như vậy có khác gì ăn cướp không hả?”

Hộ pháp và các vị trưởng lão đều phẫn nộ đến tột cùng.

Bọn họ làm bá chủ của Chân giới m, trước nay toàn đi cướp đoạt của người

khác, làm gì có chuyện bọn họ bị cướp đoạt lại?

Nghĩ tới mà bực, bọn họ thật hận không thể xé xác Khương Thành ra.

Mà vẻ mặt vốn tĩnh lặng như nước của Diệt Dương Thiên tôn cũng không khỏi

nổi giận đùng đùng.

“Khương đạo hữu, chẳng lẽ ngươi đang muốn trêu đùa bọn ta sao?”

“Loại điều kiện này vô lý đến mức không thể dùng từ “nghiệt ngã” để hình

dung, ngươi cảm thấy bọn ta sẽ đáp ứng à?”

Thành ca không thèm bận tâm đến thái độ dữ dội của bọn họ.

“Các ngươi không đáp ứng cũng không sao.”

Hắn đứng dậy, bước thẳng ra ngoài điện.

“Ta tin là Chân giới Dương và Chân giới Hỏa sẽ suy xét mà đáp ứng điều kiện

này của ta.”

“Ta còn muốn đa tạ các ngươi đã cung cấp tình báo cho ta, nếu không chắc ta

cũng sẽ không biết chuyến xe lần này của mình thế mà lại đáng giá đến vậy.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK