Hắn cũng không thể ngồi chờ chết, vội vàng rút Tiên khí ra chống lại.
Đồng thời liên tục la to.
“Chư vị…”
“Các ngươi muốn làm gì vậy?”
“Đừng đánh nhầm người tốt chứ…”
Nói đến đây hắn hơi ngừng lại.
Luận đánh một mình, hắn còn không đánh thắng nổi đại điện chủ là Ngân Trí
nữa.
Huống hồ nơi này còn là Huyền giới, nơi không có tâm quy tắc.
Hắn nhanh chóng bị phong tỏa toàn bộ khí hải kinh mạch, ngay cả Tiên Hồn
cũng bị giam lại.
Cuối cùng, Ngân Trí còn lấy ra một cái dây thừng đặc biệt, trói Huyết Dương và
tất cả mấy vị Chuẩn đế dưới trướng của hắn lại.
“Các, các ngươi đây là định làm gì vậy?”
Huyết Dương Ma Đế ra sức giãy giụa, thế nhưng bây giờ hắn đã bị trói lại, có
sức cũng không làm được gì.
“Ngươi to gan thật đấy!” Ninh Chi Lâm cười gằn, không hề che giấu sát ý trong
mắt.
Huyết Dương Ma Đế vội vàng dẫn lửa sang bên Mâu Vũ.
“Oan quá đi!”
“Thần Thụ của các ngươi rõ ràng là bị Thiên Khu các hủy diệt. Ở Tiên giới,
thanh danh của Mâu Vũ và Giáng Hàn cũng chẳng hề tốt chút nào…”
Lời này của hắn khiến mấy người Giáng Hàn, Mạch Phong vô cùng tức giận.
“Ngươi ngậm máu phun người. Thiên Khu các bọn ta trước nay đều là cây ngay
không sợ chết đứng, ngược lại là Thánh Điện các ngươi tự dưng tập kích bọn ta
trước ấy chứ…”
“Có hay không, trong lòng các ngươi tự biết rõ.”
Huyết Dương Ma Đế còn nói móc lại, như có ý riêng.
Hắn nhận định rằng Huyền tộc không biết tình huống ở trên Tiên giới, nên hắn
thích thêu dệt thế nào mà chẳng được?
“Chuyện xấu của Thiên Khu các các ngươi thì nhiều lắm…”
“Được rồi!”
Bạch Vô Khải nhịn không được cắt lời hắn.
“Ngươi đúng là đáng chết!”
Thiên Khu các là do Khương hiền giả giới thiệu, Mâu Vũ càng là đạo lữ của
hắn, ngươi đây là đang chế giễu lão nhân gia hắn nhìn người không rõ sao?
Đúng là lố bịch mà.
Kim Khao hờ hững nói: “Còn giữ hắn lại để hắn nói nhảm làm gì, giết quách
cho xong.”
“Đúng vậy, giết quách đi.”
Những người khác trong Huyền tộc cũng reo hò ầm ĩ.
Huyết Dương hoàn toàn luống cuống, hắn liên tục rống to: “Ta không phục!”
“Dựa vào đâu cơ chứ?”
“Căn bản là Thần Thụ không phải do bọn ta hủy diệt. Các ngươi ngay cả chứng
cứ cũng không có mà đã ra tay với bọn ta, như vậy là không hợp quy củ!”
Bạch Thường Ngôn cười nhạo: “Ai thèm nói với ngươi cái gì mà chứng cứ hay
không, riêng chuyện các ngươi là kẻ thù của đại hiền giả Khương Thành cũng
đã đủ khiến các ngươi chết một trăm lần rồi!”
“Khương Thành?”
Huyết Dương gào thét đến khàn giọng lập tức ngây người ra.
Sao chuyện này có liên quan tới hắn ta thế?
Chẳng lẽ kiếm của Tiên giới có thể trảm quan của Huyền giới thật, đang đùa
đấy à?
“Nhất định là các ngươi bị hoa ngôn xảo ngữ của Mâu Vũ che mắt rồi, tên
Khương Thành kia là đệ nhất Ma đầu ở Tiên giới, tội ác chồng chất!”
“Huyền tộc các ngươi đúng là không hiểu hắn ta, không biết hắn ta là một tên
yêu ma hèn hạ vô sỉ, mất hết nhân tính đến mức nào đâu!”
“Hơn nữa hắn ta đã bị thiên đạo ngăn cách, cũng không tới Huyền giới của các
ngươi được. Các ngươi hoàn toàn có thể coi hắn ta không tồn tại…”
“Ngươi câm miệng!”
Ngân Trí hung hăng cho hắn một bạt tai.
Các cao thủ Huyền tộc khác cũng đều lửa giận ngập trời.
“Đại hiền giả Khương Thành là người để ngươi chửi bới sao?”
“Lại còn bảo bọn ta không biết hắn?”
“Để cho ngươi chết được rõ ràng, hắn là đại hiền giả của cả bốn tộc bọn ta, ngự
trị trên tất cả đại điện chủ!”
“Huyền giới của ta được hắn cứu vớt mấy lần, không có hắn thì Huyền giới sẽ
không có khung cảnh thái bình như ngày hôm nay!”
“Ở Huyền giới bọn ta, hắn chính là thần, ngươi hiểu chưa?”
“Nếu sớm biết các ngươi là kẻ thù của hắn, bọn ta sẽ cho ngươi cơ hội chắc?”
“Thật là đáng chết!”
Đừng nói mấy người Thánh Tinh các, ngay cả Mâu Vũ và Giáng Hàn cũng bị
những lời này làm cho ong cả tai.
Đại hiền giả của bốn tộc?
Ngự trị trên tất cả đại điện chủ?
Thần của Huyền giới?
Vậy cũng khoa trương quá đi?
Vốn cho rằng hắn giống như Quy Lai Tiên khác, thậm chí có thể còn không có
“quan hệ” như Quy Lai Tiên kia.
Nào biết, địa vị của hắn ở Huyền giới thế mà còn cao đến mức tột cùng như vậy.
Huyết Dương Ma Đế trợn tròn mắt.
Hắn còn muốn nói thêm điều gì đó, thế nhưng đám người Ngân Trí không cho
hắn cơ hội nữa.
Nhanh nhẹn dứt khoát giết hắn ngay tại chỗ, không chút do dự.
Một ngày sau, chỗ dựa của Tiên Minh là phó hội trưởng Quần Tiên hội Tuyền
Hoa Tiên Đế cũng mang người vội vàng chạy tới.
Hắn còn chưa biết có chuyện gì xảy ra.
Vừa thấy người ngồi đây không chỉ có đại điện chủ của Hắc Huyền tộc Hắc
Thần mà còn có các cao thủ hàng đầu của bốn tộc, hắn không khỏi vô cùng kinh
ngạc.
“Trời ạ, đây là xảy ra chuyện gì thế?”
Ngay sau đó, mặt hắn lộ vẻ vui mừng.
Lẽ nào tứ đại Huyền tộc muốn triển khai việc hợp tác toàn diện với Quần Tiên
hội, cho nên mới gọi mình qua để trao đổi?
Nghĩ tới đây, hắn tươi cười đầy mặt.
“Ha ha, bái kiến Hắc Thần đại điện chủ.”
“Bái kiến Bạch Thường Ngôn đại điện chủ.”
Không chờ mọi người mở miệng, hắn đã ân cần thăm hỏi mọi người xung
quanh, giống như là rất quen thuộc vậy.
“Đa tạ sự ưu ái của chư vị đồng đạo trong Huyền tộc…”
Hắn chắp tay lia lịa, bỗng thấy được mấy người Mâu Vũ và Giáng Hàn.
Nhất thời, mặt Tuyền Hoa Tiên Đế đen sầm lại.
Sao Thiên Khu các lại ở đây?
Hơn nữa lại còn được ban chỗ ngồi nữa?
Lẽ này trong lần “đại hợp tác” này của tứ đại Huyền tộc, các nàng cũng được
chia chút nước canh?
Quả là nực cười mà!
Các nàng ta cũng xứng chắc?
“Mâu Vũ, sao ngươi lại chạy tới đây?”
“Lần trước ngươi nhặt được cái mạng về, thế nào, lại không biết sống chết chạy
tới Huyền giới rồi?”
Vì để hạ thấp Thiên Khu các trước mặt mấy người Huyền tộc, hắn còn cố ý chế
giễu.
“Ngươi mau tỉnh ngủ đi, Thiên Khu các cùng đường bí lối của các ngươi sao có
thể sánh bằng Quần Tiên hội như mặt trời ban trưa của bọn ta cơ chứ?”
“Chư vị Huyền tộc mắt sáng như đuốc, đương nhiên sẽ biết hợp tác với ai mới
là lựa chọn sáng suốt.”
Mâu Vũ cũng lười nói chuyện với hắn luôn rồi.
Các cao thủ Huyền tộc khác cũng cạn lời, cứ nhìn người này tự diễn trò.
“Nói cho các đạo hữu Huyền tộc biết, cái Thiên Khu các này ở bên Tiên giới
bọn ta rất nghèo túng lụn bại…”
“Ngươi vẫn nên tự suy nghĩ lại bản thân đi!”
Hắc Thần nhịn không được phất tay.
“Thu dọn đồ đạc đi, bây giờ ngươi có thể mang người của các ngươi cút ra khỏi
Huyền giới được rồi.”
Hả?
Tuyền Hoa Tiên Đế nghi rằng mình đã nghe nhầm.
“Ha ha, Hắc Thần đại điện chủ đúng là thích đùa, bọn ta chính là…”
“Ai đùa với ngươi chứ?”
Bạch Thường Ngôn ở một bên xụ mặt nói: “Kêu các ngươi cút ra khỏi Huyền
giới, nghe không hiểu à?”
Ngân Trí lạnh lùng bổ sung: “Từ giờ trở đi, Huyền giới không cho phép người
của Quần Tiên hội bước vào, kẻ trái lệnh giết không tha!”
“Chuyện này…”
Sắc mặt Tuyền Hoa Tiên Đế lập tức thay đổi.
“Chuyện này là vì sao chứ?”
“Hắc Thần đại điện chủ, Quần Tiên hội bọn ta đã làm sai điều gì sao, không
phải chúng ta vẫn luôn hợp tác vui vẻ đấy sao?”
Chuyện này tới quá đột nhiên, hắn hoàn toàn không thể hiểu được, càng không
thể chấp nhận được.
“Bạch điện chủ, năm đó người trực tiếp đứng ra đại diện cho Quần Tiên hội bọn
ta là Đại Diễn Tiên Đế đó, lẽ nào ngươi đã quên lão nhân gia hắn rồi sao?”
“Sao đang hợp tác mà lại nói hủy bỏ là hủy bỏ, lại còn muốn trục xuất bọn ta
nữa?”
“Chẳng lẽ là do Thiên Khu các này nhảy ra gây khó dễ đúng không. Ta biết
ngay bọn họ không phải thứ tốt gì mà, ngấm ngầm gây tổn thất cho bọn ta, chư
vị không nên để bị trúng kế, để bọn họ xúi giục chứ…”
“Đại Diễn Tiên Đế là người đại diện?”
Kim Tự cười nhạo: “Đó là thứ gì? Ngươi sẽ không thật sự cho rằng giữa chúng
ta và hắn có quan hệ gì đó chứ?”
“Nói thật cho ngươi biết, Đại Diễn năm đó là tà ma dị giới làm loạn, là kẻ thù
của bọn ta!”
“Nếu không phải Khương hiền giả không hề ra tay trong mấy lần gặp mặt,
khiến bọn ta sẽ không hiểu lầm rằng lão nhân gia hắn có thiện cảm với bọn họ,
sau này bọn ta lại cho các ngươi vào đây chắc?”
“Cũng không biết tự ngắm mình trong gương đi!”