Khương chưởng môn làm sao có thể gia nhập Thần điện, làm một hộ vệ như
vậy chứ?
Ca này từ khi xuất đạo đến nay chưa từng hạ thấp thân phận hơn người khác.
Thân phận hộ vệ này khiến việc làm màu của hắn giảm đi rất mạnh.
“Ta không thể làm hộ vệ.”
Các vị điện chủ bật cười lên.
“Bọn ta cũng không định sẽ cho ngươi làm một hộ vệ bình thường.”
“Phải đấy, dựa vào thiên phú của ngươi, làm một hộ vệ há chẳng phải tật lãng
phí hay sao?”
Quang Minh điện chủ tuyên bố ngay tại hiện trường: “Ta quyết định rồi, nhận
ngươi làm đồ đệ, từ nay về sau, ngươi chính là thiếu điện chủ của Quang Minh
điện ta.”
“Cái gì?”
Thủy Linh điện chủ lập tức đứng dậy: “Dựa vào cái gì mà ngươi nhận chứ, nếu
làm thì phải làm đồ đệ của ta!”
Chiến Linh điện chủ ngạo nghễ nói: “Các ngươi bớt bớt lại đi, thực lực của ta
mạnh hơn của các ngươi, nếu phải theo thì phải theo ta!”
Những người khác ở bên đều phải trơ mắt nhìn.
Những điện chủ của Thần điện từ trước đến nay đều không nhận đồ đệ, hộ vệ và
những hộ vệ trưởng đều là tự mình nghĩ cách tu luyện.
Thi thoảng có thể có được sự chỉ điểm từ chấp sự cấp cao hay hộ pháp thì cũng
đã rất tốt rồi.
Bây giờ lại xảy ra chuyện gì vậy chứ?
Điện chủ lại bắt đầu nhận đồ đệ ư?
Cuối cùng thậm chí đến cả Đại điện chủ cũng không nhịn được nữa: “Ta thấy
hay là làm đồ đệ của ta đi!”
Toàn hiện trường nổi lên âm thanh của tiếng thở.
Đại điện chủ, vị trí cao nhất của Bạch Huyền tộc cũng đã đích thân ra tay rồi,
đây là đãi ngộ gì thế chứ?
Ánh mắt của những hộ vệ trưởng và chấp sự kia nhìn Thành ca có thể gọi là đố
kị ghen ghét.
Đây đúng là tập trung hết ngàn vạn sự cưng chiều lên một người mà.
Nhưng đương sự thì: méo mèo meo?
Gì chứ?
Các ngươi lại muốn nhận ta làm đồ đệ ư?
Thành ca biết có vài tông môn sau khi có thiên tài gia nhập sẽ có vài trưởng lão
tranh nhau nhận đồ đệ.
Ví dụ như Phi Tiên môn của mình, ban đầu khi Lâm Ninh gia nhập cũng bị từng
bị giành giật.
Nhưng hắn có nằm mơ cũng không ngờ rằng, đãi ngộ như thế này sẽ có ngày
rơi vào bản thân.
Đùa gì vậy?
Ca đường đường là một người có một loạt danh hiệu như Chuẩn đế hậu kì, tổ sư
Phi Tiên Môn tiên giới bên kia, Thương Long đại đế, chủ của Địa bộ, kiếm chủ
mười bốn môn, kiếp tâm, Đệ nhất ma đầu lục giới, trùm hack, vua làm màu,…
Ai có thể làm sư phụ của ca được chứ?
Các ngươi muốn kiếm ăn hời à?
Đối diện với sự nhiệt tình thu nhận đệ tử của các điện chủ, Thành ca sắc mặt
nghiêm nghị, nghiêm túc khua tay.
“Mong nhận lấy sự từ chối của ta!”
“Ta sẽ không làm đồ đệ của ai cả.”
Ơ, chuyện này…
Những người khác ở xung quanh đã không còn biết nói gì nữa cả.
Chuyện mà người khác có mơ cũng không được, tên này lại đi từ chối.
Đây có phải là cố ý chọc tức bọn ta không?
Chắc chắn là vậy rồi nhỉ?
Chữ vị điện chủ cũng ngỡ ngàng, hiển nhiên không ngờ rằng hắn không muốn
làm độ đệ của mình, nhất thời hơi lúng túng.
Đúng là không nể mặt mà.
Đại điện chủ hít thở sâu, lấy lại bình tĩnh.
Cố gắng nói với bản thân, hắn là đệ nhất thiên tài Huyền tộc, có tư cách tùy
hứng như vậy.
Sau đó lại cố nặn ra một nụ cười: “Vậy ngươi muốn thân phận gì?”
Được đấy, để bản thân được chọn.
Thành ca nhìn nàng và những điện chủ khác một vòng, suy nghĩ.
Muốn làm đại điện chủ vị trí cao nhất này chắc chắn không hiện thực chút nào.
Người này tuy nhìn có vẻ điên cuồng nhưng cũng không ngốc.
Muốn làm lão tổ của hắn…
Được thôi, vậy có lẽ là muốn khai chiến ngay tại chỗ rồi.
“Vậy đi, ta làm Đại hiền giả của Thần điện các ngươi là được rồi.”
“Đại hiền giả?”
“Đó là cái gì?”
Các điện chủ và hộ pháp chấp sự đều ngây cả ra, chưa từng nghe qua từ này.
Đại điện chủ có hơi mơ hồ không hiểu: “Trong Thần điện của bọn ta, không có
chức vị này.”
Những điện chủ khác cũng có ý hỏi này.
“Không có thì có thể tạo nên một cái mà.”
Thành ca kiên nhẫn giúp bọn họ phổ cập kiến thức: “Cái gọi là đại hiền giả á
mà, chính là người thông minh có thể chỉ dẫn hướng đi cho tộc quần.”
“Thân phận này là siêu nhiên, ai cũng không thể trên cơ ta, càng không thể can
dự vào ta.”
Những người ở bên suýt nữa thì ngất.
Không thông qua kiểm tra làm một hộ vệ đã là sự đặc cách rồi.
Ngươi lại hay, muốn làm đại hiền giả gì đó!
Không ai có thể trên cơ ngươi, đây có nghĩa là ngươi muốn ngang bằng với đại
điện chủ mà.
Ngươi đang nằm mơ giữa ban ngày đấy à?
Trầm ngâm một lúc lâu, Mộc Linh điện chủ luôn muốn giết chết hắn kia lại
nhẫn không nỗi nữa.
“Thật quá đáng. Ngươi vậy mà lại muốn ngang bằng với đại điện chủ ư?”
“Ta thấy ngươi đang đùa bọn ta thì phải.”
“Không cần tiếp tục lãng phí thời gian nữa, tên này vốn không muốn gia nhập
Thần điện của Bạch Huyền tộc ta, chi bằng nhân lúc hắn vẫn còn yếu…”
“Từ từ!”
Đại điện chủ từ từ giơ tay lên, lần nữa ngăn cản hắn.
Nàng chua chát cười nhìn về phía Thành ca, lắc đầu: “Yêu cầu này của ngươi có
hơi quá đáng rồi.”
Thành ca khua tay: “Không đồng ý thì bỏ đi!”
Nói xong hắn liền quay đi.
Quả thực hắn cần nghi thức Giáng Linh của Thần điện, nhưng cho dù không gia
nhập Thần điện thì dựa vào thực lực của hắn, tương lai muốn tăng vài lần cũng
không khó gì.
Càng huống hồ gì Huyền tộc có tận bốn Đại Thần điện chứ.
Sau này đến đó gia tăng là được rồi, chỉ có điều hơi phiền chút thôi.
Giọng đại điện chủ vang lên: “Chờ một chút, để bọn ta thương lượng một chút
vậy!”
Sau đó, tám điện chủ truyền âm bàn bạc riêng với nhau.
Mộc Linh điện chủ đương nhiên kịch liệt phản đối.
“Gì mà đại hiền giả chứ, một Cực Huyền cảnh như hắn cũng đáng sao?”
“Nếu đồng ý với hắn, uy nghiêm và thể diện của Thần điện chúng ta có còn
chắc?”
“Chuyện này sẽ trở thành nỗi sỉ nhục của Thần điện, tam tộc còn lại sẽ cười
chúng ta đấy!”
Lời này của hắn lại khiến mấy vị điện chủ bất giác gật đầu.
Một Cực Huyền cảnh muốn ngàng hàng với đại điện chủ khó trách quá hoang
đường mà.
Nhưng đại điện chủ và Thủy Linh điện chủ lại có cách nhìn không giống.
“Các ngươi đừng quên đẳng giai Huyền văn đáng sợ của hắn, nếu không xảy ra
sự cố bất ngờ, hắn đã vượt qua cả tầng Hoàng kim rồi.”
“Chuyện này đã vượt qua thiên phú của điện chủ thứ ba rồi!”
“Điện chủ thứ ba đó bây giờ đã ở tầng lớp trên, trở thành đệ nhất cao thủ của
Bạch Huyền tộc chúng ta rồi.”
“Giống như loại tuyệt thế thiên tài này, sao có thể đối xử với hắn như với hậu
bối được chứ?”
“Hắn vượt qua chúng ta là chuyện sớm muộn mà thôi, tương lai chúng ta sẽ
không thể nào cùng đẳng cấp với hắn được nữa…”
“Nói thật thì, hắn có thể gia nhập Thần điện của Bạch Huyền tộc là vinh hạnh
của cả Thần điện.”
Lời này của các nàng, lại khiến mấy vị điện chủ không thể không thừa nhận có
lí.
Nghĩ đến nếu như đại điện chủ thứ ba khi còn trẻ đứng trước mặt mình, bản
thân e là sẽ sợ hãi mà quỳ xuống rồi ấy chứ?
Nghĩ như vậy, dường như cũng không thể không chấp nhận được thân phận
“Đại hiền giả” này.
Ngoại trừ Mộc Linh điện chủ, thái độ của những điện chủ khác cuối cùng cũng
có chút dao động.
Mộc Linh điện chủ chau mày: “Nhưng hắn còn trẻ như vậy mà đã cho hắn
quyền lực lớn đến thế…”
“Phải đó, lỡ như hắn làm loạn, công việc trong Thần điện há chẳng phải loạn
hết cả lên hay sao?”
Đại điện chủ khua tay cười: “Không sao không sao, có ta trông chừng mà.”
Chiến Linh điện chủ nhịn không được, thở than: “Nàng đấy, cũng cưng chiều
hắn quá rồi.”
Đại điện chủ khẽ cười: “Ta có một trực giác, giữ hắn lại thì sẽ trở thành mấu
chốt thay đổi vận mệnh của cả Bạch Huyền tộc.”
Chư vị điện chủ nhất thời đều dao động.
Đại điện chủ lo liệu Thần điện, trức giác của nàng từ trước đến nay luôn rất
đúng.
“Nàng không nói sớm chứ!”
“Đúng vậy, nếu nói sớm thì bọn ta còn do dự gì nữa chứ!”