trọng vốn dĩ định chạy như bay đến Luân Chuyển Đường bỗng dừng lại.
Cẩn thận nghĩ lại cũng đúng!
Bọn họ đều là Đạo Tôn, còn cùng một đám đệ tử xếp hàng giao vật liệu thì coi
như cái chuyện gì chứ?
Đạo Tôn thì nên có mặt mũi của Đạo Tôn.
Nếu như không thể làm chút điểm đặc biệt hóa, mà lại có đãi ngộ bình thường
giống như mọi người, vậy cao tầng há chẳng phải là xuống giá sao?
Mà kẻ phản nghịch mạo phạm đến bọn họ lại là Cung Tình tự ý chủ trương.
Một đất nước thường sẽ có sự hạn chế cân bằng phân chia tập quyền giữa quân
vương và thần tử.
Còn một tông môn, thường cũng sẽ xuất hiện sự tranh quyền giữa trưởng lão
với chưởng môn.
Có tông môn hoàn toàn là một mình chưởng môn độc tài, trưởng lão chỉ có thể
làm kẻ phụ họa.
Còn có những tông môn ngược lại, chưởng môn chỉ là một quả hồng mềm, bất
cứ lúc nào cũng có thể bị hội trưởng lão lật đổ đổi lại cầm quyền.
Tình hình trước mắt của Băng Cung, nằm ở giữa hai kiểu trên.
Cung Tình có Thành Ca chống lưng, cũng không có ai dám lật đổ cướp lấy vị trí
của nàng.
Nhưng nàng cũng coi như bị mất một nửa quyền lực.
Bởi vì nàng có ba khiếm khuyết.
Tinh Hạch Hồng Vân của Băng Cung bị Khương Thành luyện hóa rồi, cũng
không chịu sự thao túng của nàng.
Mà thực lực của nàng cũng không đủ mạnh mẽ.
Đừng nói đến Nguyên Quang Đạo Thánh này, chỉ là Đạo Tôn cấp trưởng lão
cũng có hơn trăm người có thể một mình đánh bại nàng.
Suy cho cùng thì giới tu luyện chỉ nhìn đến thực lực thôi.
Cuối cùng, 99% đệ tử của Băng Cung đều là gia nhập sau.
Ví dụ như Thập Phương Minh, Thiên Viêm Tông, Thần Loan Thế Gia, Dạ
Lăng…
Những môn đồ đó cũng không phải dòng chính của Cung Tình, ngược lại lại là
dòng chính của hội trưởng lão.
Nói trắng ra, nội bộ Băng Cung thật ra vẫn còn một đám “môn phiệt”.
Trước mắt Cung Tình quyết định chuyện gì, bất kể là lớn hay nhỏ đều phải
thương lượng thông qua với hội trưởng lão, mới có thể có được toàn lực ủng hộ.
Nếu như không thông qua, thì mệnh lệnh của nàng không nhất định có hiệu quả.
Ở dưới ngẫu nhiên sẽ xuất hiện tình huống đệ tử chỉ nhận thủ lệnh của hội
trưởng lão, không nhận ấn giám của Cung Tình.
Điểm này, cho dù là Khương Thành cũng không thể giúp đỡ được gì.
Đối với bản thân hắn, tất cả mọi người ở Băng Cung đương nhiên là vừa kính
trọng vừa kinh sợ.
Nhưng đối với Cung Tình mà hắn đẩy ra, trong lòng mỗi người thấy thế nào, thì
không phải chuyện hắn có thể khống chế được.
Tương lai một khi hắn rời khỏi Băng Cung, tình hình rất có thể vẫn còn tiếp tục
chuyển biến xấu.
Làm sao Cung Tình có thể trấn áp được Nguyên Quang Đạo Thánh?
Đến lúc đó nàng thật sự sẽ trở thành Cung Chủ bù nhìn, hoàn toàn sẽ mất quyền
lực và trở thành linh vật.
Các trưởng lão vẫn luôn đợi đến ngày đó.
Sao bọn họ có thể cho phép vượt qua hội trưởng lão, tự mình chủ trì chuyện
trọng đại như vậy?
Thế thì có ý nghĩa gì?
Băng nữ này còn vượt lên bao trùm cả lên hội trưởng lão à?
“Dừng lại!”
Hơn hai trăm Đạo Tôn bên Luân Chuyển Đường đột nhiên đi đến.
“Dừng!”
“Chưa được cho phép, ai cho các ngươi giao nộp vật liệu tập thể?”
“Quả là hoang đường, chuyện lớn như vậy, đã có sự đồng ý của hội trưởng lão
chưa?”
“Còn không mau lui xuống!”
Uy áp của Đạo Tôn cực kỳ khủng bố, huống chi còn có Nguyên Quang Đạo
Thánh đích thân dẫn đầu.
Hiện trường báo danh vốn đang nhiệt liệt vui mừng lập tức liền tĩnh lặng.
Đại đa số những đệ tử ở đây đều đến từ Thập Phương Minh, lúc trước vô cùng
tôn kính Nguyên Quang Đạo Thánh, nhưng lúc này lại không ai bảo ai mà đều
nhíu mày.
Lần trước các ngươi nói Khương Thái Thượng muốn lừa gạt vật liệu, làm hại
bọn ta không bắt kịp tuyến xe đầu tiên.
Bây giờ bọn ta vội vàng đuổi theo tuyến xe thứ hai, các ngươi lại đến ngăn cản.
Muốn làm gì?
Có thù hận gì với bọn ta sao?
Vài vị thiên tài Chí Tôn và Thiên Tôn dẫn đầu không nhịn được đứng dậy.
“Tham kiến chư vị trưởng lão.”
“Ta đây chỉ là vì muốn mời Thái Thượng Cung Chủ giúp đỡ luyện đan.”
“Thuật luyện đan của lão nhân gia hắn, bây giờ cũng không cần phải nghi ngờ
gì nữa?”
“Đây là chuyện tốt với tất cả mọi người, vì sao lại phải bảo dừng lại?”
Bởi vì bọn ta không có mặt mũi!
Các vị trưởng lão đương nhiên không nói toẹt ra như vậy.
Mà lại trực tiếp đàn áp.
“Lui xuống!”
“Ở đâu có phần cho các ngươi nói chuyện ở trong này?”
“Thật sự là không có phép tắc quy củ gì cả!”
Sau đó, bọn họ coi thường đám đệ tử đó, ánh mắt lại càng thêm khó chịu, đi đến
trước mặt Cung Tình.
Vừa bước lên liền trực tiếp hỏi tội.
“Cung Chủ, ý muốn của ngươi như thế nào?”
“Vật liệu của hơn triệu người, ngươi không thông qua hội trưởng lão một tiếng
đã tự mình nhận rồi sao?”
“Ai cho ngươi tư cách đó, ngươi có quyền lực lộng quyền này rồi sao?”
Nếu nhỡ xảy ra sai sót, thậm Chí tông môn còn có thể sụp đổ, ngươi có chịu
được trách nhiệm này không?”
Cung Tình khẽ lắc đầu, vẫn trấn định bình tĩnh trước nhau như một.
“Chư vị hiểu lầm rồi.”
“Thái Thượng Cung Chủ giúp đỡ luyện chế đan dược, là chuyện tốt đối với tất
cả các đệ tử.”
“Bởi vì ta sốt ruột muốn mọi người nhanh chóng cầm được đan dược, cho nên
mới tự ý chủ trương.”
“Không ngờ là làm cho chư vị trưởng lão không vui, mong các vị thứ lỗi…”
Nàng không tranh đoạt lẫn nhau, ngược lại lại chủ động giải thích, điều này
vượt ra khỏi dự liệu của các trưởng lão.
Có điều ngay sau đó, lớp người đa mưu túc trí lại quay trở lại.
Đây là nói bọn họ bất nghĩa à.
Ý tứ câu nói kia của Cung Tình là “ta vì mọi người mới phạm sai lầm” câu này
dễ dàng gợi lên đồng tình của các đệ tử.
Mà người cản trở nàng, sẽ phải cam chịu đứng mặt đối mặt giữa tất cả mọi
người.
Chẳng lẽ ngươi không tốt cho mọi người sao?
“Hừ!”
Nguyên Quang lạnh lùng hừ một tiếng.
“Thật không hổ danh là Cung Tình, tâm cơ quả nhiên thâm sâu.”
“Nhưng ngươi nói phá trời, nhưng chuyện tự ý xây dựng Luân Chuyển Đường
có che giấu cũng không được!”
“Chưa được hội trưởng lão cho phép đã thành lập một Đường, hoàn toàn không
hợp quy củ!”
Vài vị Cốt Vương và Thi Vương đứng sau Cung Tình có phần căm tức.
Đang muốn đứng lên oán giân vài câu, nhưng lại bị cánh tay Băng Nữ ngăn cản
lại.
Sau đó chỉ thấy nàng quay sang Nguyên Quang khẽ gật đầu.
“Ngươi nói rất đúng, chuyện này là sơ sót của ta, bây giờ ta ở đây giải thích với
chư vị.”
“Luân Chuyển Đường không hợp quy củ, lập tức xóa bỏ!”
Ơ này?
Các vị trưởng lão lại sửng sốt một lần nữa.
Nữ nhân này có ý gì đây?
Bọn ta nói cái gì, nàng liền nhận cái ấy, dễ nói chuyện như thế à?
Lúc trước không phải rất cứng rắn à, sao lần này lại yếu đuối như vậy?
“Hả? giải tán?”
Các đệ tử vốn trầm mặc không lên tiếng đều không nhịn được.
“Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?”
“Đúng vậy, vật liệu của chúng ta vẫn còn chưa giao nộp lên, cũng chưa đăng kí
báo danh nữa!”
“Bây giờ giải tán thì làm sao được?”
Vừa rồi thời gian lâu như thế, hơn một triệu bảy trăm ngàn đệ tử ở đây chỉ đăng
kí được bốn trăm ngàn.
Một triệu ba trăm ngàn còn lại còn chưa kịp lên chuyến xe lần này đâu.
“Cung Chủ đừng giải tán, ta chỉ trông cậy vào lần này có thể luyện ra hai lò Đế
Đan Lục Phẩm thôi, để dễ dàng đột phá cảnh giới tiếp theo!”
Thậm chí có vài đệ tử suýt chút nữa phát điên ở đó.
“Hàng triệu năm nay, ta đi khắp nơi cầu ngươi cũng không có Đại Sư bằng lòng
giúp đỡ, khó khăn lắm mới có được cơ hội trời bạn này, kết quả còn chưa đến
lượt đã mất rồi?”
“Còn bọn ta đã đăng ký rồi thì phải làm sao?”
“Chẳng lẽ muốn trả vật liệu lại, hủy bỏ đăng kí ư?”
“Ta không thể chấp nhận được!”
“Ta cũng không thể chấp nhận!”
“Thế này chẳng phải là muốn đoạn tuyệt con đường thăng cấp của bọn ta sao!”
Lúc bọn họ nói những lời này, cũng không nhìn Cung Tình, mà nhìn về phía
người đứng đầu hội trưởng lão - Nguyên Quang.
Ai cũng không phải kẻ điếc.
Tại sao Cung Tình phải giải tán Luân Chuyển Đường, vừa rồi bọn họ đều nghe
thấy hết rồi.
Nếu không có đám trưởng lão xuất hiện quấy rối, con đường của bọn họ cũng
không bị cắt đứt.
Bây giờ ánh mắt bọn họ nhìn chư vị trưởng lão chẳng những có oán giận, thậm
chí còn mang theo cả thù hận nữa.
Cắt đứt đan dược của con người, giống như cắt đứt đường sống của họ vậy.
“Không thể giải tán Luân Chuyển Đường!”
“Đúng, không thể giải tán!”
“Ai ép buộc giải tán, đó chính là muốn hại chết bọn ta!”
Nhìn ánh mắt bắn ra tia lửa giận của bọn họ, các trưởng lão mới ý thức được đại
sự không ổn rồi.