của Trọng Liêm cung.
Bọn họ không hiểu đã xảy ra chuyện gì.
Không phải đã nói chúng ta dễ dàng tiêu diệt Long tộc, sau đó vui vẻ phân chia
chiến lợi phẩm sao?
Vì sao cuối cùng sơn dương bị làm thịt lại biến thành mình chứ?
Những cao thủ kì lạ từ đâu lòi ra này sao trước đó không hề có một chút tin tức
nào?
Tiếng gào thét và tiếng kêu thảm thiết thê lương không thể thay đổi được tình
cảnh của bọn họ.
Ở trước mặt ba ngàn cao thủ cấp Thánh Tôn không biết từ đâu ra, bọn họ vốn
không hề có lực đánh lại.
Trong đại hội tuyên thệ trước khi khai chiến, bọn họ còn vỗ ngực thề son sắt,
cam đoan rằng không tha cho một Long tộc nào.
Nhất định phải tiêu diệt toàn bộ!
Không để cho bất cứ một con cá lọt lưới nào!
Nhưng bây giờ bọn họ lại phát hiện, hóa ra thằng ngốc chính là mình.
Dưới đả kích giáng xuống của ba ngàn cường giả kia, bọn họ giống như con
muỗi bị dính vào trong mạng nhện, cho dù giãy giụa như thế nào đều trốn
không thoát.
Lúc này, đại chiến bên kia đã nhanh chóng tiến vào gay cấn.
Mới đầu Diên Lục Chính Thần không hề coi trọng Khương Thành.
Nếu không phải Huyết Đế cố ý cường điệu, mục tiêu của hắn vốn là hai Long
Đế cấp Thánh Tôn là Thương Linh và Huyền Minh.
Nhưng sau khi giao thủ, hắn vốn còn định kéo cả Lăng vào trong phạm vi công
kích của mình.
Không phải ngươi nói Khương Thành và Chiến Đế thật lợi hại sao, rất không dễ
đối phó sao?
Ta đây sẽ tự mình tiêu diệt hai người này, hung hăng đánh mặt ngươi.
Nhưng sau khi khai chiến được hai giây, hắn đã bị ép bỏ đi ý niệm không thực
tế này.
Chỉ riêng một Khương Thành thôi đã đủ để cho hắn lãnh đủ.
Bởi vì huyền văn hệ Thủy và hệ Kiếm ở trong Lí thế giới đã lên đến thập bát
trọng, nguyên thuật nhất thiên ngũ thập trọng của Thành ca biến thành nhất
thiên tứ thập bát trọng.
Nhưng uy lực chẳng những không yếu đi, ngược lại trở nên mạnh mẽ hơn.
Bởi vì mấy lần cơ duyên trong Lí thế giới, tu vi tiên lực của hắn nhận được tăng
lên trước nay chưa từng có, đã hoàn toàn không hề kém hơn Cổ Thánh bình
thường.
Mà hiện giờ tất cả tiên lực và đạo tâm huyền văn của hắn đồng loạt có thể dung
nhập vào trong Thánh giới của mình.
Bản thân quy tắc Thánh giới còn có hiệu quả căn nguyên tăng phúc.
Thứ mang đến cuối cùng chính là tổng thể tăng lên.
“Đây là cái gì”
Đối mặt với căn nguyên có số lượng nhiều nghiêm trọng đến phạm quy, Diên
Lục Chính Thần hơi há hốc mồm.
Hắn vội vàng giống như Tu Đế lúc trước, vận dụng đạo ấn của mình, lấy lực
Thiên Đạo thêm vào nguyên thuật cửu thập trọng của mình, ý muốn chống đỡ
đòn đánh nguyên thuật nhất thiên tứ thập bát trọng của Khương Thành.
Đồng thời thúc giục Thiên Đạo mạnh mẽ kia va chạm với Thánh giới của
Khương Thành.
Chỉ tiếc hắn không thể làm được hiệu quả nghiền ép giống như Tu Đế lần đó.
Nguyên thuật hai bên đánh nhau, nguyên thuật cửu thập trọng kia dần dần vỡ
vụn, cho dù có lực Thiên Đạo thêm vào vẫn không đủ.
Cho dù lực Thiên Đạo chiếm chút ưu thế, nhưng không phải thế như chẻ tre,
trước sau không thể nào tạo thành sự phá hỏng đối với Thánh giới của Khương
Thành.
Một mặt là bởi vì Diên Lục Chính Thần không bằng Tu Đế, không có Thiên
Đạo chí bảo.
Về phương diện khác là thực lực của Khương Thành đã tăng hơn lần trước
nhiều lắm.
Ngoài mặt cảnh giới của hắn vẫn là Thánh Tôn, huyền văn thập thất trọng
không hề gia tăng, nhưng cường độ Thánh giới đã hoàn toàn khác trước.
Trên tiệu cột ở Lạc Tiên trì kia đã giúp hắn ổn định thế giới bên trong.
Đó chính là tồn tại kể cả pháp tắc thiên địa tuần hoàn cũng chưa thể phá hủy.
Dưới chống đỡ của thế giới bên trong như vậy, mức độ ổn định của Thánh giới
vượt xa tưởng tượng, cho dù đối mặt với lực Thiên Đạo vẫn không đến mức
nhanh chóng hỏng mất.
Kết quả này không chỉ khiến Diên Lục cực kỳ sợ hãi, kể cả bản thân Khương
Thành cũng thấy vô cùng ngoài ý muốn.
“Xem ra trong chuyến đến Lạc Tiên đảo lần trước, ta đã nhận được một vài
chúc phúc đặc biệt!”
Chính Thần có được đạo ấn, có thể điều động một phần Thiên Đạo chân chính.
Thánh giới bình thường không thể chống lại.
Hắn vốn đã chuẩn bị sẵn sàng Thánh giới tràn đầy nguy cơ, sau đó dùng linh ý
thong thả đọ sức với đối phương.
Kết quả Thánh giới không có vấn đề gì, nguyên thuật còn chiếm được chút ưu
thế.
Mà khi linh ý của hắn giết vào biển ý thức, Diên Lục Chính Thần không những
không kinh sợ, ngược lại còn lấy đó làm mừng.
“Ha ha, ngươi thật sự muốn chết!”
Hắn cũng giống như Tu Đế lần trước, lựa chọn để lực Thiên Đạo đi phòng thủ.
“Chẳng lẽ ngươi không biết Chính Thần có được ý chí Thiên Đạo sao?”
Thật ra lời này hơi khoa trương.
Ý chí Thiên Đạo không thuộc về hắn, cũng không nghe theo hắn chi phối.
Nhưng Khương Thành chủ động giết vào biển ý thức của hắn, ý chí Thiên Đạo
sẽ theo bản năng giải quyết nguy cơ giúp hắn ký chủ này.
Suy đoán của Diên Lục hình như không sai.
Đối mặt với ý chí Thiên Đạo, linh ý của Thành ca thật sự chưa đủ nhìn chứ
đừng nói đến cắn nuốt.
Nhưng mà mục tiêu của hắn thật ra không phải phá hủy biển ý thức của đối
phương.
Mà để phân tán đạo ấn của kẻ địch.
Nháy mắt tiếp theo, linh ý của Khương Thành đột nhiên rút ra khỏi biển ý thức
của Diên Lục.
Cùng lúc đó, thần hồn của hắn cũng thu hồi căn nguyên, ngược lại giết vào
trong hồn hải của Diên Lục Chính Thần.
Không chỉ như thế, khoảnh khắc này kể cả Thánh lực thứ hai đã lâu không thấy
đều chuyển hóa thành hồn lực.
Đối với Thành ca, thần hồn đánh sâu vào lần này giống như được ăn cả ngã về
không.
Tất cả những thứ có thể sử dụng được lấy ra hết.
Mới vừa rồi Diên Lục Chính Thần đã thất vọng vì linh ý của Khương Thành
thoát được nhanh, lúc này nhìn thấy hắn sử dụng thần hồn công kích hồn hải
của mình, lập tức lại trở nên mừng rỡ như điên.
“Ha ha ha, ngươi thật sự quá ngu xuẩn!”
Đến cấp bậc Thánh chủ, tuy rằng thần hồn giao chiến vẫn còn rất bình thường,
nhưng hiếm khi xuất hiện chuyện trực tiếp dựa vào thần hồn tiêu diệt đối
phương.
Bởi vì hồn hải có đạo gia trì, trở nên càng phòng thủ kiên cố hơn.
Hơn nữa hồn lực tăng lên từng bước một, rất khó bị đánh chiếm trực tiếp.
Cho dù hồn lực cao hơn đối phương một tầng, nhiều lắm chỉ có thể áp chế quấy
nhiễu, cơ bản không thể trực tiếp tiêu diệt được.
“Ngươi lại tấn công hồn hải của ta, chuyện này ngu ngốc đến cỡ nào chứ?”
Thần hồn của Chính Thần bình thường đã đến cảnh giới Chân Hồn, mà Thánh
Tôn bình thường cũng là cấp bậc Nguyên Hồn.
Trong cái nhìn của Diên Lục Chính Thần, đây là ưu thế của bản thân.
Kết quả ta không dùng đến ưu thế này để nghiền ép ngươi, ngươi lại chủ động
giết vào sân nhà hồn hải của ta?
Lần này nếu như không trừng phạt đối phương thê thảm một lần thì thật có lỗi
với thân phận Chính Thần của mình!
Sau đó hắn đã phát hiện, thần hồn của Khương Thành còn mạnh hơn dự tính
của mình đến hơn trăm triệu lần.
Thành ca cũng là cảnh giới Chân Hồn giống như hắn, hơn nữa còn là Thiên Hồn
đặc thù.
Chỉ riêng hồn kỹ giống như kính vạn hoa thôi đã đủ để khiến Diên Lục mệt mỏi.
Cộng thêm sự gia nhập của Thánh lực thứ hai càng kéo dài hơn sự chênh lệch
về phương diện thần hồn giữa hai bên.
“Ngươi rõ ràng là Thánh Tôn…”
Diên Lục quá khiếp sợ, sau khi thần hồn của Khương Thành đánh vào trong hồn
hải của hắn đã ở thế như chẻ tre, vào thẳng đến chủ hồn của hắn.
Cả quá trình, Chân Hồn của hắn giống như giấy.
Hắn chỉ có thể thấy may mắn, may mà hồn hải của mình có đạo gia trì, không
đến mức bị thần hồn công kích trực tiếp đánh tan.
Nhưng mà một chút may mắn này đã biến thành nỗi kinh hãi ngay trong một
giây sau.
Bởi vì lại có một luồng sức mạnh hoàn toàn mới giết vào trong hồn hải của hắn.
Luồng sức mạnh kia không phải là thần hồn, mà là linh ý mới vừa được
Khương Thành rút về.
“Chuyện này không thể nào!”
Tiếng thét lên thê lương quanh quẩn trong hồn hải, mang theo ý khó có thể tin
nổi nồng đậm.
Đối với Diên Lục đích thân trải qua cảnh tượng này, chuyện như vậy giống như
Yêu tộc luyện đan luyện khí, hoàn toàn không phù hợp với lẽ thường.