Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đây là Đại huyền giả mà Khí tộc các ngươi đi theo đó hả?”

“Thiên ma ngoại vực chính là Thiên ma, chẳng thể nào đáng tin được.”

Ngoài miệng thì nói như thế, nhưng trên thực tế hắn cũng như trút được gánh

nặng.

Ban nãy Khương Thành để lộ sức chiến đấu đã khiến cho sự kiêu ngạo của các

cao thủ bên Thiên Dung bộ vỡ tan tác.

Thực lực của Tất Tuyền không hề yếu hơn Kế Diên là bao.

Cũng tức là nói, nếu đổi thành cái tên tộc trưởng là Kế Diên đích thân ra trận thì

cũng sẽ nhanh chóng bị Khương Thành đánh cho tổn thất nặng nề và thậm chí

là bị giết chết.

Đây là chuyện mà đến cả Ôn Trì hay Lịch Đường cũng đều làm không được.

Hai Thần tử solo với nhau vẫn có thể thắng, nhưng không thể nào thắng nhanh

như thế được.

Mặc dù theo Kế Diên thấy, chỉ một mình Khương Thành thì chẳng xoay chuyển

nổi thế cục.

Nhưng trước khi giết chết người này, e là Thiên Dung bộ sẽ bị tổn thất đến mấy

tên Huyền Thánh cửu trọng rồi đây.

“Bây giờ thì hay rồi, Khương Thành không có ở đây.”

“Tranh thủ cơ hội này, tiêu diệt triệt để Khí tộc!”

“Không để một tên nào chạy thoát!”

Rõ ràng là số lượng người ở bên Tiểu Huyền giới nhiều hơn hai mươi mấy lần,

nhưng bên phía Thiên Dung bộ lại có ngời ngời ý chiến.

Mười tên Huyền Thánh cửu trọng, không lý nào lại đánh không lại bảy tên.

Huống hồ nơi này không phải là sân nhà của Khí tộc, mà là địa bàn của Thiên

Dung bộ.

Tác chiến ở chỗ này, bọn họ còn được bổ sung nguồn nhân lực hoài không hết

từ tộc nhân ở xung quanh.

Nhìn thấy đám người Kế Diên mài đao xoèn xoẹt, ép sát từng bước tiến đến, trái

tim của Bạch La Chân và Ôn Trì hoàn toàn chìm dưới đáy cốc.

“Cùng nhau đại chiến thì chúng ta còn có tự tin rút lui an toàn, nhưng những tộc

nhân khác thì…”

“Lần này tộc nhân của Tiểu Huyền giới gần như toàn bộ đều tập hợp lại đây hết,

một khi thua trận, e là sẽ bị diệt tộc mất.”

“Tiêu rồi, vậy phải làm sao đây?”

Đội ngũ khổng lồ hàng trăm triệu người, cuối cùng cũng dần dần hiện ra vẻ lo

lắng và hoảng hốt.

Hơn nữa còn nhanh chóng lan tràn ra.

Nếu như không phải do Huyền Thần đích thân khâm điểm, e là bây giờ đã có

người chỉ trích Khương Thành là tội nhân thiên cổ của Huyền tộc rồi.

Ngươi kéo hết mọi người đến đây, bây giờ lại bỏ mặc không quản là sao hả?

Thực ra Khương Thành vẫn có để lại đường lui đấy thôi.

Nếu không phải có Thu Vũ Tuyền ở đây thì hắn làm sao có thể yên tâm mà đuổi

theo được chứ.

Chỉ là, không có ai xem câu nói cuối cùng kia của hắn ra gì mà thôi.

Lúc này, mười Huyền Thánh cửu trọng ở đối diện đã cầm trong tay huyền khí

của bản thân mình.

Linh hoa của bọn chúng cũng xoay vòng quanh cơ thể, cả người giống như

được tắm trong ánh sáng của Thần vậy.

Kế Diên tay cầm trường đao, không chút che giấu địch ý của bản thân.

“Cái đám Khí tộc các ngươi, cấu kết với Thiên ma ngoại vực, không phục sự

giáo dục cảm hóa của Huyền Thần, các ngươi không nên tồn tại trên cõi đời

này!”

“Lại còn vọng tưởng muốn xâm chiếm Thái Di Diệu cảnh, các ngươi mà cũng

xứng à?”

“Hôm nay sẽ là ngày giỗ của bọn ngươi!”

Đối mặt với sự gào thét mắng chửi của kẻ địch, trên mặt đám người Bạch La

Chân, Kim Bột và Ngân Trí đã hiện lên ý chí quyết chết.

“Dù như thế nào, tộc ta cũng không thể diệt vong!”

“Dù cho có chết cũng phải để lại hậu duệ.”

“Trận chiến này không có đường lui, chỉ có liều hết sức mình thôi!”

Đến cả Ôn Trì và Lịch Đường cũng dâng trào ý chí chiến đấu ngất trời.

Đại quân Huyền tộc ở phía sau cũng mau chóng kết trận dưới sự chỉ huy của

các điện chủ và đại điện chủ, một trận đại chiến toàn mặt trận sắp sửa bùng nổ.

Thu Vũ Tuyền cuối cùng cũng nhịn không nổi đứng ra.

Nàng rất chướng mắt Khương Thành, nhưng đám người Bạch La Chân chẳng

có thù oán gì với nàng, mà ngược lại nàng còn nhận ơn huệ của Thần điện, nên

không có lý nào thấy chết mà không cứu.

Huống hồ nàng và Khương Thành cũng đã hẹn hết từ trước rồi.

Gặp phải kẻ địch ở Huyền giới thì cả hai cùng nhau bắt tay đối mặt.

Dưới cái nhìn chằm chằm của mọi người, chỉ thấy nàng tự mình bước ra bên

ngoài, bước khỏi trận hình Thần điện ở phía sau.

Lịch Đường vẫn luôn dõi mắt theo nàng cuống lên.

“Bà… bà nội Thu, đừng có manh động!”

Nàng rời khỏi đại quân, một mình xông về phía trước, chỉ cần đại chiến vừa

bùng nổ thì sẽ ngay lập tức bị rơi vào vòng vây công tầng tầng lớp lớp.

Hỗn chiến quy mô lớn cũng kỵ nhất cái này.

Đám người Bạch La Chân và Kim Bột vội vàng hô hoán.

“Thu Vũ Tuyền, mau quay lại!”

“Nguy hiểm!”

Nhưng Thu Vũ Tuyền lại cứ như không hề nghe thấy.

Nàng chỉ chậm rãi rút bội kiếm của bản thân ra, đó lại còn là một thanh đạo

kiếm bát giai, đến cả đế khí siêu phàm cũng chẳng phải.

Nghênh đón năm triệu cao thủ của Thiên Dung bộ, nàng rõ ràng trông rất yếu

kém.

Mọi người tin chắc rằng tiếp theo đây nàng sẽ lập tức bị đoàn quân như dòng

nước lũ cuồn cuộn này hoàn toàn tiêu diệt.

“Quay về mau! Mau quay về đây!”

Lịch Đường lo lắng vô cùng, cũng không biết là nên tiếp tục đi theo nàng, hay

là nên quay trở về đội ngũ, tránh cho việc cũng bị đại quân ở trước mặt nhấn

chìm.

“Ha ha ha…”

Kế Diên và vài tên tộc lão ở bên cạnh nhìn nhau một cái, sau đó lập tức ngửa

mặt cười lớn.

“Lại thêm một nhân vật quan trọng lạ mặt nữa rồi.”

“Lẽ nào lại là Thiên ma ngoại vực?”

Thu Vũ Tuyền không hề trả lời, chỉ âm thầm nhìn trận hình được sắp xếp ở đối

diện.

Thực ra nàng có rất nhiều thủ đoạn.

Ví như đạo Vô Đạo, hoặc như sát chiêu đặc biệt lúc giết chết hai Thiên Thần lần

trước.

Nhưng đó chỉ sử dụng vào những lúc đánh solo mà thôi.

Đối mặt với tình thế bị cường địch vây quanh, những thủ đoạn kia rõ ràng đều

quá yếu kém.

Thứ duy nhất có hiệu quả cũng chỉ có Vô Đạo kiếm.

Sau khi trở về từ kỷ nguyên thứ nhất, Thu Vũ Tuyền chỉ dùng một lần Vô Đạo

kiếm.

Cũng là cái lần ở Thiên Lưu cung của Lẫm Đế kia, lúc đó nàng giết chết mười

mấy thần quan cao giai chỉ trong chớp mắt, trong đó cũng không thiếu Thiên

Thần.

Nhưng sau đó, nhiều lần nàng gặp phải nguy hiểm lại đều cố gắng tránh sử

dụng Vô Đạo kiếm.

Dù cho là trận đại chiến ở thông đạo lần đó cũng không ngoại lệ.

Nguyên nhân rất đơn giản, thực lực được tăng cao, di chứng sau khi sử dụng Vô

Đạo kiếm của nàng chẳng những không giảm đi mà ngược lại còn trở nên ngày

càng nghiêm trọng hơn.

Giống như Thiên Đạo sẽ sinh ra ý chí vậy.

Bản thân Vô Đạo kiếm cũng có ý chí của riêng mình.

Mỗi lần sử dụng một kiếm kia, ý thức của bản thân Thu Vũ Tuyền cũng đều sẽ

dung hòa với ý chí của kiếm.

Cảnh giới của nàng ngày càng cao, uy lực của Vô Đạo kiếm cũng theo đó càng

ngày càng mạnh, và ý chí của nó cũng thuận theo cứ như nước dâng thì thuyền

lên cao.

Rủi ro hiển nhiên cũng ngày càng lớn.

“Ngươi cũng muốn đánh tay đôi trước trận nữa à?”

Tất nhiên Kế Diên sẽ không tiếp tục chơi như thế nữa.

Dù cho không quen biết Thu Vũ Tuyền, nhưng hắn rất thận trọng, không muốn

lại xuất hiện thêm điều ngoài ý muốn nào nữa.

“Được thôi, bọn ta thỏa mãn yêu cầu của ngươi, để một mình ngươi chọi với tất

cả bọn ta.”

“Ha ha ha…”

Sau đó, bọn họ nhìn thấy Thu Vũ Tuyền vung một kiếm về phía bên mình.

Một đường thẳng tắp cắt về phía bọn họ.

Đây là lần đầu tiên Vô Đạo kiếm xuất hiện ở Huyền giới, lúc này cả hai bên

giáp mặt nhau đều chưa ý thức được đường thẳng kia đáng sợ cỡ nào.

Nhưng Kế Diên vẫn theo bản năng làm ra động tác chặn đỡ.

Các cao thủ của Thiên Dung bộ ở phía sau hắn cũng có người lựa chọn né tránh.

Chỉ tiếc là, tất cả đều chỉ phí công mà thôi.

Sau khi Vô Đạo kiếm được vung ra, đường thẳng kia dường như không hề

nhanh lắm.

Bề ngoài có thể nhìn được bằng mắt thường, hơn nữa phương hướng cũng

không hề thay đổi, nhưng những người đã bị nó khóa chặt rồi thì dù có vùng

vẫy cỡ nào cũng không thể tránh thoát được.

Người đầu tiên bị cắt trúng đó là bản thân Kế Diên.

Bề mặt quang tráo linh hoa màu xám của hắn cũng xuất hiện một đường thẳng.

Từ chính diện đến phía sau, hình thành một cái vòng tròn.

Và hắn ở ngay chính giữa quang tráo hiển nhiên cũng bị cắt thành hai khúc.

Vị tộc trưởng của Thiên Dung bộ này trước khi chết cũng chỉ kịp lộ ra một ánh

mắt khó mà tin được, sau đó thì chết toi.

Ngay lúc linh hoa của hắn bị phá hủy thì chín cao thủ cùng cấp bậc khác ở bên

cạnh và phía sau cũng đều gặp phải công kích giống như vậy.

Phụt!

Máu bắn tung tóe hệt như những chùm pháo hoa nở rộ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK