Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bỏ lại câu này, hơn ba mươi Thiên Thần của âm Lạc cung nhất tề lấy binh khí

ra.

Một trận đạo chiến suýt soát xảy ra.

Phong Hỉ thần quan không những muốn tự mình ra tay mà còn kẹo theo cả Chu

Tinh thánh địa và Tà Hoàng điện theo cùng.

“Trận chiến lần này là trận chiến giữa âm Lạc cung và Thiên Nghiêm cung bọn

ta.”

“Lẽ nào các ngươi còn muốn đứng ngoài không liên can?”

Trong lòng Quảng Dương và Bích Thiền đều đang muốn mắng mẹ nhà ngươi.

Bọn ta chẳng có thâm thù đại hận gì với Thiên Nghiêm cung cả, tại sao lại phải

ra tay chứ?

Hơn nữa nếu trận chiến này thật sự xảy ra thì sau đó chẳng thể dễ dàng thu dọn

hiện trường được rồi, đằng sau Thiên Nghiêm cung có Chính Thần, bọn ta nào

dám trêu đến chứ?

Chỉ là, cánh tay bọn họ đâu vượt qua chân được.

Ỷ vào người đông sức mạnh, chiến ý của Phong Hỉ thần quan tràn đầy.

Thiên Thần của hai bên đánh nhau, Thiên Nghiễm cung rơi vào thế hạ phong.

Quảng Dương và Bích Thiên đang còn do dự, toàn bộ tất cả những Thiên Thần

của âm Lạc cung đều bay ngược ra sau.

Đầu của tất cả mọi người vang lên tiếng ong ong, hồn hải ngya vào lúc này dấy

lên một làn sóng kinh thiên động địa.

Giống như bất cứ lúc nào cũng có thể bị sụp đổ vậy.

Sau đó lại chẳng phải sự công kích hồn lực.

“Tam Hồn Chính Thần!”

“Hồn Đế!”

Khi những tiếng thét gào thảm thiết vang lên, Phong Hỉ thần quan đã bay ngược

ra ngoài.

Ầm!

Tiên thể của hắn ngã nhào một cách nặng nề trên đất, tạo ra tiếng vang nặng

trĩu.

Chỉ thấy người này vẫn là đôi con ngươi mở to, chỉ là thần quang trong mắt đã

lụi tàn, không còn chút sinh cơ nào.

Một đời đại thần quan cứ vậy mà chết đi.

Hơn nữa phía trên thi thể của hắn, Hồn Đế đứng chắp tay sau lưng kiêu ngạo, vẻ

mặt vô tình.

Giống như một tảng nham thạch lạnh lùng.

Ầm!

Toàn trường dậy sóng,tất cả mọi người đều bọ biến cố đột nhiên đến này làm

cho chấn động ngớ cả ra.

Quảng Dương và Bích Thiên như gặp phải mãnh thú, hoảng hốt lùi về phía sau.

Ngoại trừ việc sợ Chính Thần sẽ ra tay với bản thân ra, cũng lo lắng bản thân sẽ

bị cuốn vào trong đống rắc rối này.

Thân phận Chính Thần quá nhạy cảm, dính một chút đã động toàn thân.

Trừ khi được mời đến, nếu không một Chính Thần gần như sẽ không thể đặt

chân lên địa bàn của một Chính Thần khác.

Càng huống hồ gì Phong Hỉ thần quan là thần quan thủ tịch của âm Lạc cũng,

cái chết của hắn đã định sẵn là sẽ dấy lên sự phẫn nộ của cung chủ Tụ Minh

Chính Thần.

Bọn họ cũng không muốn bị giận cá chém thớt chút nào.

Quả nhiên, trên bầu trời xa xăm rất nhanh đã vang lên một tiếng hừ giận.

“Tam Hồn Chính Thần, ngươi lại dám xâm nhập vào địa phận âm Lạc cung của

ta, giết chết thần quan dưới trướng ta!”

“Nếu đã như vậy thì khai chiến đai.”

Tụ Minh Chính Thần mang theo sự phẫn nộ điên cuồng, vừa lên đã ra tay thẳng

ngay.

Hồn Đế vẫn cứ không sợ.

“Nể mặt mà lại không biết xấu hổ.”

Bỏ lại câu nói này, hắn phất tay áo lên nghênh chiến.

Trận chiến đấu giữa hai Chính Thần vốn không triển khai nguyên thuật.

Nhưng cho dù là Qu Tàng, Hư Uyên hay là Quảng Dương, Bích Thiền, toàn bộ

đều lui về thật xa, sợ sẽ bị dư âm đó giết chết.

Tụ Minh Chính Thần lúc mới bắt đầu còn chưa có lòng tự tin gì.

Bởi vì trong 27 Chính Thần ban đầu, thực lực của Hồn Đế có thể ổn định ở vị trí

top năm.

Nhưng cứ đánh rồi đánh, hắn phát hiện ra có gì đó không đúng lắm.

Thực lực của đối phương cũng chẳng mạnh hơn bản thân bao nhiêu.

Quan sát kỹ một chút mới phát hiện ra thủ đoạn ghê gớm nhất của hắn đã không

thấy đâu rồi.

“Tam Hồn châu của ngươi đâu?”

“Ha ha ha ha, ngươi không xong rồi!”

Ở đây là sân nhà âm Lạc cung của hắn, hắn có thể có được sự gia trì không

ngừng.

Chỉ cần trận chiến đấu có thể tiếp tục kéo dài thì hắn có phần nawsmc hắc sẽ

đánh bại được Hồn Đế.

Nhưng sự tự tin của hắn còn chưa kéo dài được một phút thì đã trở thành sợ hãi.

Bởi vì, lại có thêm một Chính Thần nữa đột nhiên xuất hiện, hơn nữa còn không

thèm nói gì đã can dự vào trận chiến này.

“Loạn Vân Chính Thần!”

Tụ Minh Chính Thần vừa đánh vừa kinh hãi la lên.

“Ta với ngươi không thù không oán…”

Tu Đế đột nhiên xuất hiện không thèm quan tâm đến cảm nhận của đối phương.

“Ha ha ha ha! Không phải ngươi lợi hại hay sao, người tài phải dốc sức mà!”

Áp lực của Hồn Đế đột nhiên giảm đi, cũng lạnh lùng chế nhạo nói: “Bọn ta chỉ

đến tìm vào người, ngươi có tư cách gì mà bất mãn chứ?”

“Nể mặt ngươi rồi đó biết chứ?”

Lấy một địch hai, Tụ Minh Chính Thần lập tức không chống trả lại được.

Vừa nãy hắn còn hừng hực khí thế, bây giờ chỉ muốn buông tay.

“Dừng tay!”

“Đây chỉ là hiểu lầm cả thôi, ta cho phép các ngươi mang người đi đấy…”

“Bọn ta còn cần ngươi cho phép sao?”

Tu Đế đang đắc thế nào có ý định tha người.

Không những không dừng tay, ngược lại còn mạnh bạo hơn, trực tiếp áp đáo tư

thế của Tụ Minh Chính Thần.

“Ngươi thì là cái quái gì chứ, bọn ta đến âm Lạc cung của ngươi tìm người

chính là vinh hạnh cho ngươi rồi.”

Hồn Đế thở dài: “Thích đánh nhau như vậy thì cứ đánh tiếp là được rồi.”

Thoáng chốc, Tụ Minh Chính Thần đã rơi vào thế hạ phong.

Những thần quan của âm Lạc cung ở xung quanh kinh sợ vạn phần, còn muốn

nhào lên giúp đỡ.

Nhưng theo Tu Đế sang đây còn có mười mấy Thiên Thần của Thiên Dẫn cung

nữa.

Đám người này vừa mới lên đã liên thủ, phát động công kích về phía những

thần quan quả âm Lạc cung.

Trận chiến này đánh cho trời long đất lỡ không còn thấy ánh trời trăng.

Cuối cùng, Tụ Minh Chính Thần bị thương nặng nền, chết đi bảy đại thần quan

cấp Thiên Thần dưới trướng, đến cả âm Lạc cung tinh của bản thân cũng bị Tu

Đế và Hồn Đế cướp sạch một phen như thế hổ dữ.

Không những không đòi bồi thường, ngược lại còn bị tổn thất thảm trọng.

Sau khi bận rộn xong tất cả, đám người của hai đại thần cung lại trở lại hiện

trường.

Đám cấp cao của thánh địa và Tà Hoàng điện mồ hôi mồ kê đầm đìa, hơn triệu

môn đồ của các đại tông môn run lẩy bẩy, sợ sẽ bị Chính Thần tiêu diệt.

Chuyện này ầm ĩ thật sự quá lớn.

Trận chiến giữa các Chính Thần vốn không phải chưa từng xảy ra, nhưng lúc

nào cũng có điểm dừng.

Nhưng kiểu như hai Chính Thần liên thủ xâm nhập vào nơi của một Chính Thần

khác như lần này vẫn là lần đầu tiên.

Có thể đoán được rằng chuyện này chắc chắn sẽ dẫn đến một trận sóng gió dữ

dội, thậm chí thay đổi cả lề lối trong tương lai của Nguyên Tiên giới.

Còn Hồn Đế và Tu Đế làm ra tất cả những chuyện này lại làm như chẳng có ai.

Cũng hết cách, năm xưa bọn họ chính là Thiên Đế, càn quấy quen rồi.

Mấy năm nay tự dưng lại nhiều thêm mấy mươi Chính Thần có thể ngang hàng

với bọn họ vốn đã khiến bọn họ không thoải mái rồi, lần này cũng xem như là

nhân cơ hội để phát tiết.

“Bọn ta sang đây chỉ vì có một ước định với Khương Thành mà thôi.”

Tu Đế lạnh lùng nhìn đám người Quy Tàng: “Các ngươi đi theo Khương Thành

hay là theo bọn ta, tự mình chọn đi.”

Hồn Đế hờ hững nói: “Gia nhập Thiên Nghiễm cung, các ngươi sẽ có được sự

che chở của ta, đãi ngộ sẽ không thua gì Giới Thần.”

“Nếu như theo Khương Thành thì qua đó rồi bọn ta sẽ không tâm sống chết

nữa.”

Hắn vốn không thân thuộc gì với đám người Quy Tàng, Hư Uyên, chẳng xem

trọng gì với chút cảnh giới thấp bé của bọn họ.

Nhưng nếu những người này đã là bạn của Khương Thành thì giữ lại ở bên cạnh

có lẽ còn có chút tác dụng ha?

Quy Tàng và Hư Uyên nhìn nhau một cái, ánh mắt cùng lúc trở nên kiên định.

“Bọn ta chọn Khương Thành.”

Lựa chọn này khiến các môn đồ của các đại tông môn ở đằng sau hoàn toàn

không thể hiểu nỗi.

Hai cái dùi to tướng trước mặt kia các ngươi lại không ôm lấy, lại cứ phải chạy

theo Khương Thành?

Nói xem Khương Thành đó là ai cơ chứ, lại có thể khiến hai Chính Thần giúp

hắn tìm người, thể diện cũng lớn ghê.

Hơn nữa gần như lại cùng tên với luyện khí sư thiên tài từng tung hoành xuất

thế mấy ngàn năm trước nữa.

Đối với sự lựa chọn của Quy Tàng và Hư Uyên, Hồn Đế cũng chẳng thất vọng

gì.

Chỉ gật đầu rồi thôi.

Sau đó, ánh mắt của hắn lướt sang triệu tiên nhân kia.

“Tất cả những người quen biết Khương Thành đều có thể đến nương nhờ Thiên

Nghiễm cung và Thiên Dẫn cung.”

“Ai dám cản trở, gây hại thì chờ vạn kiếp bất phục đi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK