Dù sao thì trong nhận thức của bọn họ, kẻ địch có lẽ phải bị giết chết hoàn toàn.
Mặc dù Khương Thành bị đánh bại bởi một lớp bao vây tấn công thoạt nhìn vô
cùng đơn giản, nhưng rất nhiều người vẫn khó tránh khỏi cảm thấy vui mừng.
“Làm ta giật mình.”
“Còn tưởng rằng không giết được hắn chứ.”
“Đúng vậy, vừa rồi thật sự làm cho ta hoảng sợ.”
“Cũng không tệ, cuối cùng người này cũng không còn nữa rồi, nếu không sau
này không biết còn gây cho chúng ta bao nhiêu nguy hiểm nữa.”
“Ta tình nguyện đối mặt với mấy mươi ngàn tộc nhân Thiên tộc còn hơn đối
mặt với con quái vật vừa rồi.”
Những “người hồn xuyên” đến từ kỷ nguyên thứ ba trước đó vẫn còn sợ hãi ở
trong lòng.
“Xem ra trước kia đã thật sự xem thường người này rồi.”
“May mà hắn đã chết, ít đi một đối thủ hùng mạnh tranh đoạt bài vị.”
Ngay khi bọn họ đang lao nhao bày tỏ cảm nhận sau khi chiến đậu, Khương
Thành ẩn thân cũng đang xem xét hack mà hắn vừa mới đạt được.
Hiện ra ở trước mặt hắn đúng là thanh tiến độ của “giá trị tức giận”.
“Vẫn thật là thứ đồ chơi này à?”
“Cái này cho ta dùng như thế nào?”
Cái thanh tiến độ này không cần hắn nhấp vào để sử dụng, chỉ là tạm thời bị
động.
Nhìn năm phút đồng hồ đếm ngược từ lúc hồi sinh đang bắt đầu từng chút một,
Khương Thành cũng không dám trì hoãn thời gian thêm nữa.
Ẩn thân vọt vào một góc của đám đông, tránh khỏi mấy tên Đạo Thánh kia,
trước tiên phát động một trận đánh úp đột ngột xung quanh hơn ngàn tên Đạo
Tôn và Chí Tôn.
Không còn cách nào cả, trước hết hắn phải giết chết toàn bộ kẻ địch tích lũy sự
tức giận.
Pháp cảnh và lực thiên địa lại đồng thời nở rộ.
Bên trong tiếng ầm vang, Chí Tôn từ trên cao rơi xuống nhiều vô kể.
“Là ai?”
“Hắn còn sống!”
“Cái gì?”
Đại quân của Tiên tộc vốn đã yên tâm, nhìn thấy cảnh tượng này không kìm nén
được hét lên thất thanh ngay tại chỗ.
Vừa rồi nhiều người đồng loạt ra tay như vậy lại không thể giết chết hắn?
Hơn nữa xem ra hắn còn không bị chút tổn thương nào?
Đừng nói đến những người khác, ngay cả vị Đạo Thần trung giai mạnh nhất
cũng lộ ra vẻ hoảng sợ.
Bởi vì hắn chưa từng gặp phải một kẻ địch như vậy.
Làm cho hắn có cảm giác bất an đến cực độ!
“Giết!”
“Giết hắn đi!”
Tiếng gầm chói tai của hắn vang dội toàn trường.
Mà trước đó, những người khác đã sớm phát động tấn công một lần nữa về phía
Khương Thành hiện thân.
Trong giây phút ngắn ngủi, Khương Thành đã chém giết hàng ngàn người.
Nhưng hắn cũng lại rơi vào sự bao vây tấn công một lần nữa.
“Xong rồi.”
Nhìn vào thanh tiến độ của “điểm tức giận” mới chỉ đi tới một phần trăm tiến
độ, Thành ca gần như hộc máu.
“Đây không phải là muốn cái mạng già của ta sao?”
“Thật sự sẽ bị hệ thống gài bẫy chết rồi.”
Vốn dĩ kế hoạch của hắn là nhân lúc kẻ địch không có phòng bị, trước tiên
nhanh chóng chém giết hơn một ngàn người, kéo căng thanh tiến độ của “giá trị
tức giận”.
Sau khi kéo căng có lẽ sẽ có cái kill giết chết chớp nhoáng nhỉ?
Đối mặt với đợt sóng bao vây tấn công tiếp theo, lại đại chiêu giết chết nhiều kẻ
địch hơn nữa, tiếp tục góp nhặt đầy thanh tiến độ rồi lại phóng đại chiêu.
Kế hoạch rất tốt đẹp, nhưng bước đầu tiên đã lập tức thất bại.
“Giết chết hơn ngàn người mà tại sao thanh tiến độ mới tăng có một chút như
vậy chứ?”
Trận chiến đấu thay đổi trong nháy mắt làm cho hắn không có nhiều thời gian
để cảm khái.
Đợt bao vây tấn công đầu tiên đã tới.
Tiếng nổ đùng đùng đinh tai nhức óc, không gian lại chấn động dữ dội một lần
nữa.
Ở phía xa, đại quân của Thiên tộc đang lặng lẽ đến gần nơi đây đều không hiểu
cho lắm.
“Lại đánh nhau?”
Vừa rồi mới ngừng một hồi như vậy, bọn họ còn tưởng rằng bên này đã kết thúc
trận chiến rồi chứ.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
“Là ai đang chiến đấu cùng với bọn họ?”
Sự tò mò của ba vị Thân vương và bốn vị Chủ tướng cũng tăng lên tới cực độ.
Chẳng qua là bọn họ cũng không dám tùy tiện tăng tốc chạy qua đó.
Chỉ có thể cẩn thận từng li từng tí dung hợp ở trên hư không thiên địa như cũ để
tránh bị bên kia phát hiện ra.
Đến cấp độ Đạo Thần này, hơn nữa với sự trợ giúp của ý chí Thiên Đạo thì đã
có thể cảm nhận được vị trí cơ bản của Linh Ý Thiên tộc từ trong hư không.
“Khống chế tốt dao động ý thức của mình, đừng để kẻ địch phát hiện.”
“Đánh giá từ khí tức chiến đấu của trận chiến đấu phía trước truyền đến, nếu
như chúng ta bị đối phương bao vây thì rất có thể sẽ chết không còn lại gì.”
Trong lòng mọi người run sợ, càng cẩn thận hơn nữa.
Mà ở bên kia, Khương Thành cũng chưa chết trong trận chiến đấu kịch liệt.
Gặp phải sự bao vây tấn công lần nữa, hắn vẫn dùng Thiên Hồn quấy nhiễu như
cũ, đồng thời lấy Tiên lực và lực trọc tới phòng ngự.
Hệ thống đã cho hồi sinh rồi, nếu như lại chết thì sẽ mất hết.
Để bảo toàn tính mạng, thậm chí lần này ngay cả thánh lực thứ hai hắn cũng sử
dụng tới.
Biến thánh lực này thành Lực trọc.
Mục đích chỉ có một, là để gia tăng phòng ngự chống đỡ thêm một lúc.
Ngay sau đó, một cảnh tượng khiến cho hắn bất ngờ đã xảy ra.
Thiên Hồn phân tán thành mấy ngàn phần vốn chỉ có thể gây ra quấy nhiễu rất
nhỏ với kẻ địch.
Cũng chỉ trì hoãn thời gian của kẻ địch được một cái chớp mắt mà thôi.
Nhưng lần này lại trì hoãn được khoảng chừng một giây một cách khó hiểu.
Đối với cấp bậc này của hắn mà nói, một giây cũng đã đủ để làm được vô số
chuyện.
Khương Thành lập tức nắm chắc cơ hội, lại chém giết hơn ngàn tên cảnh giới
thấp hơn là Chí Tôn và Đạo Tôn ở bên cạnh.
Hắn lại cảm nhận được điều bất ngờ một lần nữa.
Bởi vì đợt sóng thu hoạch này vô cùng dễ dàng thuận lợi, quả thực còn nhanh
hơn so với cắt cỏ.
“Tại sao có thể như vậy?”
“Lực tấn công của ta tăng lên sao?”
Cùng lúc đó, kẻ địch vừa mới bị Thiên Hồn trì hoãn rốt cuộc cũng thuận lợi
phát động tấn công.
Vòng phòng ngự lực trọc và Tiên lực của hắn cũng chính thức nghênh đón thử
thách.
Trong tiếng nổ vang vô tận, kết giới Tiên lực của hắn chỉ có thể giữ được hai
giây đã lập tức vỡ tan.
Ngay sau đó, lực trọc cũng nhanh chóng bị tiêu hao.
Nhưng so với lần trước, lần này hắn cũng không bị bao vây tấn công tới chết
ngay lập tức.
Kết giới lực trọc… Không bị đánh vỡ ngay lập tức!
“Lực phòng ngự cũng tăng lên?”
Lần trước lúc bị giết, kết giới Tiên lực của hắn cũng không thể chống đỡ được
một giây, lực trọc cũng chỉ giữ vững được hai giây đã bị nghiền nát.
Dù sao thì sức lực của một người cũng không thể trụ được trước nhiều đòn tấn
công như vậy.
Nhưng lần này hắn lại còn sống như một kỳ tích.
Ngay sau khi vượt qua đợt tấn công này, hắn lập tức tận dụng khoảng trống phát
động một cuộc đánh úp bất ngờ.
Trong chớp mắt lại có hơn ngàn tên Tiên nhân ngã xuống.
Trong đám người ngã xuống lần này còn có vài tên là Đạo Thánh.
Đương nhiên lực tấn công của hắn lại tăng lên một lần nữa, ngay cả Đạo Thánh
cũng có thể càn quét một vùng chỉ bằng một kiếm.
“Ca mạnh như vậy sao?”
“Ta hiểu rồi!”
Với sức tấn công vô biên, Khương Thành đã bừng tỉnh hiểu ra.
Cái “giá trị tức giận” này không phải lũy đầy đủ phóng ra đại chiêu.
Mà là hiệu ứng bị động gia tăng tấn công và phòng thủ.
“Giá trị tức giận” càng cao thì hắn càng có thể nhận được nhiều lực công kích
và phòng ngự hơn.
Nói cách khác, giết càng nhiều kẻ địch thì thực lực của hắn sẽ trở nên càng
mạnh hơn.
“Thì ra là buff càng đánh càng hăng à?”
Lúc này hắn đã giết hơn ba ngàn người, lại gặp phải đợt tấn công hỏa lực tập
trung lần nữa, kết giới Tiên lực có thể chống đỡ được ba giây cũng không bị phá
vỡ chứ đừng nói là lực trọc.
“Ha ha, ổn rồi ổn rồi!”
Hắn vốn lung lay sắp đổ, lúc này đã có thể dần ổn định vị trí, không bị nguy
hiểm trong nháy mắt nữa.
“May mà ta vừa bắt đầu không xông vào Đạo Thần mà chọn người yếu nhất.”
Trong cơn đắc chí, Khương Thành cũng không khỏi âm thầm cảm thấy may
mắn.
Nếu như vừa rồi sau khi hồi sinh, hắn trực tiếp xông vào Đạo Thần, vậy chắc
chắn không thể nào giết được đối phương để gia tăng tức giận rồi.
Khi đó, hắn nhất định sẽ bị tập hỏa giết chết.
Phương án của hệ thống cũng chẳng khác nào bị thất bại.