làm cho mở rộng nhận thức.
Thế nào, vẫn chê ta phục vụ không chu đáo, xử lý không công bằng thì đã làm
sao?
“Ai nói với các ngươi, ta là vì cái chuyện nhỏ không đang nhắc tới của liên
minh tam tộc mới giết các ngươi?”
Cái gì?
Vậy mà chỉ là việc nhỏ?
Ngay đến cả người Bạch Huyền tộc cũng ngơ ngác cả rồi.
Liên minh tam tộc bọn ta, chính là muốn đối phó với Tà ma dị giới ngươi đó,
ngươi cũng không quan tâm sao?
Còn không đáng nhắc tới?
Nếu ngươi đến cái này cũng không xem ra gì, vậy còn có chuyện gì có thể làm
ngươi tức giận, khiến người đại khai sát giới?
“Các người không hề chọc phải ta.”
Nhìn xuống phía dưới từng ánh mắt tràn đầy mong muốn được biết, Thành ca
cả người đang được bao bọc bởi một lớp sương đen như ẩn như hiện, cố ý tỏ
bày ra vẻ mặt uy nghiêm lạnh nhạt.
“Nhưng các ngươi chọc vào một người không nên chọc vào khác.”
“Ai?”
“Khương Thành đại hiền giả!”
“Các ngươi chọc vào hắn ta, thì không thể bỏ qua được!”
Thành ca với giọng điệu nghiêm túc mà lại trầm trọng, giống như là việc đắc tội
Khương đại hiền giả là việc cực kỳ ghê gớm.
Cái gì?
Tất cả mọi người có chút hoài nghi tai của bản thân có phải là nghe nhầm rồi
không.
“Ngươi đang lừa bọn ta!”
“Chuyện này là không thể nào!”
Hai vị Kim Ngân Đại điện chủ không thể nào chấp nhận được, vừa rồi bị tổn
thương lớn như vậy, lại chỉ là vì lý do nhỏ nhặt vậy.
Lúc này khiến cho bọn họ cảm thấy, cái chết càng không có giá trị rồi.
Bọn ta đối phó Khương Thành, thì liên quan gì đến ngươi?
“Người muốn giết bọn ta thì giết, không cần phải bịa ra lý do hoang đường như
vậy để lừa bọn ta!”
“Khương Thành là người Bạch Huyền tộc, ngươi là tà ma dị giới, người nghĩ
bọn ta ngốc sao?”
Trên thực tế, ngay đến cả các vị hộ pháp điện chủ Bạch Huyền tộc, cũng cảm
thấy đây là cái cớ tuỳ tiện bịa ra.
Dù gì hai người này khác “chủng tộc”, thực lực càng là kẻ trên trời người dưới
đất.
Thành ca nhếch khóe miệng một cái: “Giao tình giữa ta và Khương Thành hiền
giả, các ngươi làm sao mà hiểu được?”
Hắn ta cố ý bay hạ xuống ngập ngừng, biểu cảm sùng bái hướng về phía Hiền
Giả cung khom mình xuống, ra vẻ sùng bái Khương đại hiền giả đã lâu.
“Lần trước Hắc Huyền thần điện, ta và Khương Thành hiền giả mới gặp đã
thân.”
“Sau khi giao lưu vài câu, càng là bội phục sát đất bởi kiến thức uyên bác và khí
chất tài hoa của hắn.”
Hắn ta đứng thẳng người, hai tắt chắp sau lưng chầm chậm ngẩng đầu, một góc
45° lên không trung.
Vẻ mặt cảm khái nói: “Thế gian sao lại có một thần nhân diện mạo tài hoa phẩm
cách tuyệt đỉnh vô song như vậy?”
“Sự xuất hiện của hắn, làm ta ý thức được bản thân không phải là hoàn mỹ
nhất…”
Hắn ta thở dài một tiếng: “Đã sinh ta, sao còn sinh hắn?”
“Hai chúng ta tâm linh tương thông, không kìm lòng…”
“Ngay tại đó… ta và hắn kết bái huynh đệ!”
Hằn ta chầm chậm nhìn về phía hai vị Kim Ngân Đại điện chủ, nói một cách
hiển nhiên: “Bây giờ các ngươi động tới huynh đệ của ta, người nói ta có nên
thay hắn ra mặt? Có nên diệt hết các ngươi hay không?”
Tất cả biểu cảm há hốc không khép cằm lại được.
Đời này của bọn họ cũng chưa bao giờ nghe qua chuyện hoang đường như thế
này bao giờ.
Đặc biệt là Lê Hàn Ngọc và Đại điện chủ, lần trước ở bên Hắc Huyền tộc, nghe
Thành ca nói không ngừng nghỉ cái gì mà “hai chúng ta tâm linh tương thông,
giao tình đã lâu, hai chúng ta thật có duyên, tiểu huynh đệ thật là làm người ta
thương xót”, đều chỉ xem như là lời xằng bậy được bịa ra.
Hoàn toàn không xem là gì.
Bây giờ mới phát hiện, thế mà tất cả lại là sự thật?
Thật đến nỗi không thể thật hơn nữa, đương sự cũng chính miệng chứng minh
sự thật rồi.
Thậm chí bọn họ phát hiện, Khương hiền giả thật ra còn khiêm tốn nhiều.
Từ trong giọng điệu của Tà Ma ngoại giới, hắn ta không chỉ có ấn tượng tốt với
Khương hiền giả, thậm chí còn có chút sùng bái!
Thật là chó má, thế gian vậy mà còn có kì dị như thế này?
Bọn họ cảm giác dung lượng não không cả đủ dùng luôn rồi, nghĩ cũng không
hiểu được chuyện này.
Còn những người khác, nghĩ lại càng không hiểu.
Nhiều vị điện chủ của Bạch Huyền tộc nghĩ đi nghĩ lại, cũng không hiểu được
đại hiền giả với tính cách lười nhác còn háo sắc, làm sao xứng với đánh giá
phẩm cách tài hoa tuyệt đỉnh vô song được?
Nhưng mà, bởi vì câu này, ngược lại những người của Bạch Huyền tộc bọn họ
hiểu ra tại sao lúc nãy bọn họ không bị công kích rồi.
Cảm giác là hưởng ké ánh sáng từ đại hiền giả?
Bây giờ bọn họ không dám nói gì, nhưng sâu trong lòng lại điên cuồng gào thét
cổ vũ cho Thanh ca.
Đại hiền giả uy vũ!
Đại hiền giả đứng đầu phơi phới!
Mới Cực huyền cảnh, mà đã hóa giải nguy cơ diệt tộc lần này của Bạch Huyền
tộc!
Thiên tuyển chi tử còn không theo kịp tiết tấu đó!
Còn Kim Ngân Đại điện chủ của hai tộc, lại tỏ ra thẫn thờ.
Cho dù tùy tiện bịa dặt, cũng không thế nào bịa thành vậy được chứ?
Nghe giọng điệu này của Tà Ma ngoại giới, phát ra từ trong lòng, thành tâm
thành ý, quả thật là biểu lộ của tình cảm chân thật.
Huống hồ, với thực lực, thân phận của hắn ta, cũng cũng không đáng vì bịa đặt
ra lời nói dối, mà phải đề cao một tiểu bối như vậy.
Kim Huyền đại diện chủ cắn răng, đột nhiên tức giận gào lên: “Sao ngươi phải
xem trọng hắn như vậy?”
Hắn ta giống như là bị dẫm phải mấy cái chân vậy, như kiểu vò đã mẻ lại thêm
sứt.
“Ngươi quên mình là tà ma dị giới, hắn là người Bạch Huyền tộc rồi sao?”
“Lẽ nào ngươi không biết, hắn là Huyền Văn Tử Kim, tương lai phát triển đi
lên, sẽ trở thành kẻ địch lớn nhất của ngươi sao?”
Ngân Huyền Đại điện chủ cũng đỏ mắt hét lớn: “Nếu ta là ngươi, người đầu tiên
nên giết chính là hắn!”
“Với kẻ địch suốt đời, không nhân lúc hắn ta đang yếu mà hủy diệt, tương lai
ngươi sẽ hối hận cả đời!”
“Câm miệng!”
Bạch La Chân cuối cùng không chịu được hai “kẻ thần kinh” này nữa.
Mẹ nó, là Bạch Huyền tộc chúng ta uống nước của bọn ngươi, hay là Khương
Thành ăn mất gạo nhà các ngươi rồi?
Hai người các ngươi đều rơi xuống bước này rồi, còn muốn lôi hắn xuống nước,
ý gì đây?
“Kim Địa Trì, Ngân Dịch, vốn dĩ ta còn cho là các ngươi là nhân vật anh hùng!”
“Bây giờ mới phát hiện, bản thân đúng là mắt mù, nhìn nhầm các ngươi rồi…”
Kim Huyền Đại điện chủ hừ hừ cười lạnh: “Bách La Chân, người đắc ý cái gì?
Đừng nghĩ rằng tà ma dị giới này sẽ tha cho các ngươi, hôm nay hắn ta có thể
kết bái cùng Khương Thành, thì ngày mai cũng có thể trở mặt!”
“Bọn ta chờ Bạch Huyền tộc theo sau, chúng ta sẽ đợi…”
“Nói xong di ngôn chưa?”
Thành ca cũng không xem tiếp được nữa, vẫy tay một cái, định giải quyết hai
tên cặn bã này.
Nhưng ngay sau đó, hắn ta nhìn thấy trên đỉnh đầu của hai người bọn họ, hai
luồng ánh sáng kim trực tiếp giáng xuống.
Vừa vặn bao bọc hai người bọn họ bên trong.
“ Ha ha ha…”
Kim Huyền điện chủ đắc ý cười lớn.
“Tà ma, người tính sai rồi”
“Bọn ta cố ý kéo dài, chính là để phá bỏ xiềng xích phi thăng.”
Ngân Huyền Đại điện chủ cũng là biểu cảm điên cuồng sau thoát khỏi đại nạn.
“Một khi phá bỏ xiềng xích, thiên huyền cảnh sẽ bị ép buộc phi thăng lên
thượng tầng!”
“Đợi đó, người chờ đó đi! Tương lai ngươi đến thượng tầng, bọn ta sẽ tận mắt
nhìn ngươi bị tiền bối Đế huyền cảnh của tộc ta diệt sát!”
Tiếp đón ánh sáng kim thuộc về quy tắc thiên địa, một khi bị bao bọc lại, tương
đương với việc đã vào khu vực tuyệt đối an toàn.
Thành ca đúng thật là không can dự vào được
Nhưng mà, lời nói của hai tên này, hắn ta không để ý chút nào.
Thậm chí còn cười hi hi vẫy tay về phía bọn họ: “Vậy thì các ngươi phải nói
chuyện cụ thể với tiền bối của các ngươi vào, tuyệt đối đừng bỏ qua chi tiết nào,
tốt nhất thêm mắm thêm muối nữa!”
Nghe thấy câu này của hắn, mọi người của Bạch Huyền tộc đều bất lực mà oán
giận trong lòng.
Việc để lại lời nói ngoài ý muốn như này, luôn luôn đều sẽ khiến cho đương sự
ảo não vô cùng, bởi vì có khả năng sẽ mang đến hậu quả lâu dài.
Nhưng bọn họ lại đâu biết được, Thành ca chỉ mong sao càng có nhiều người
lợi hại đến đối phó hắn, như thế mới có thể kiếm được càng nhiều công đức