Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không phải là ngươi đang nói dối đấy chứ?”

Khương Thành là người biết rất rõ sự cố chấp và để ý của nàng với Luyện Cốt

Phiên.

Đó gần như đã là một tín ngưỡng tô-tem trong lòng nàng.

“Không đâu!”

Lam Đề cười mỉm lắc lắc đầu, rồi sau đó khoác lấy khuỷu tay của hắn ta một

cách rất tự nhiên.

“Ta chưa bao giờ có lúc nào vui như lúc này.”

Nàng gối đầu lên trên bờ vai rộng đó, Khương Thành đã có thể ngửi thấy mùi

thơm thoang thoảng của tóc, hắn không khỏi vui vẻ thoải mái một hồi.

Oa, đây là tình huống gì đây?

Bởi vì ca đã nhận được sự chấp thuận của pháp bảo này nên em gái ngươi mới

lao vào ôm hả?

Cảm nhận được hơi ấm của mỹ nhân trong lồng ngực, Thành ca phải thừa nhận

bản thân có chút thất thường rồi.

Nhưng mà rất nhanh, hắn đã đi sâu vào việc suy ngẫm một luận đề suy ngẫm

triết học.

Người cô ấy thích là bản thân mình ư?

Hay là thích pháp bảo, coi mình là vật tặng kèm luôn?

Mặc kệ đi, dù gì xinh đẹp là được rồi.

Toàn hiện trường đều yên tĩnh, tất cả mọi người đều yên lặng nhìn hai người

đang ôm nhau.

Một người anh tuấn vượt ra khỏi chân trời, một người xinh đẹp hơn cả người

phàm.

Cảnh tượng này, hoàn toàn chính là một đám người xung quanh không nỡ làm

phiền bích nhân… mới lạ.

Đám nữ đệ tử Kỷ Linh Hàm, Lâm Ninh cảm nhận được toàn bộ mối mối uy

hiếp lớn mạnh.

Lam Đề này đẳng cấp cũng quá cao đi, nhìn thấy chưởng môn không tiện từ

chối nên trực tiếp chơi trò mạnh luôn hả?

Không nói không rằng đã cướp người trước.

Thật sự rất quá đáng!

“Khụ, ở đây hình như không hề lạnh.”

“Đúng vậy, ôm nhau sưởi ấm vậy thì không cần thiết.”

“Ta còn rất nhiều vấn đề về tu luyện đang đợi hỏi chưởng môn cơ.”

Các nữ đệ tử của Phi Tiên môn lần lượt nói, thế là hai người chỉ có thể tách

nhau ra.

Khương Thành hung dữ lườm bọn họ một cái, các ngươi có thể có chút năng lực

quan sát không?

Có biết xem tình hình không thế?

“Chúc mừng Khương chưởng môn đã trở thành chủ nhân của Luyện Cốt

Phiên.”

Thanh Sa dẫn đầu mang theo mọi người của Tâm Bộ đi đến.

“Từ nay về sau, Vu Bộ lại có thể tiếp tục được kế thừa rồi.”

“Có Khương chưởng môn ở đây, sớm muộn gì Vu bộ cũng sẽ phát triển lớn

mạnh hơn cả Tâm Bộ của chúng ta.”

Bọn họ là thật lòng chúc mừng, nhưng Khương Thành lại nghe ra có gì đó bất

thường.

“Các ngươi đang nói cái gì vậy?”

“Ta trở thành người của Vu Bộ từ lúc nào vậy?”

Lam Đề cười cười giải thích cho hắn: “Ở Vu Bộ của bọn ta, người nắm giữ

Luyện Cốt Phiên thì chính là tộc trưởng.”

“Cho nên từ bây giờ trở đi, người chính là tộc trưởng mới của tộc của bọn ta.”

“Lam Đề bái kiến tộc trưởng!”

Cô nhẹ nhàng hạ bái, bái suýt chút nữa khiến cho Thành ca ngất xỉu.

Cái gì?

Không hiểu sao bản thân lại trở thành tộc trưởng của Vu Bộ?

Không được không được, việc này không thể đồng ý được.

Một Phi Tiên môn nhỏ bé như vậy, hắn đều là phủi tay theo phong cách của

chưởng quầy, những công việc tầm thường đều ném cho bọn Kỷ Linh Hàm và

La Viễn.

Không nghĩ cùng biết được hắn là người rất ghét phiền phức.

Vu Bộ với tư cách là một trong chín bộ Tiên Di tộc, kế thừa nhiều năm như vậy

rồi, quỷ mới biết có sứ mệnh và mục tiêu gì.

Chẳng hạn như dẫn dắt mọi người đi tới phồn vinh thịnh vượng gì đó.

“Vậy hay là đưa lại Luyện Cốt Phiên cho ngươi nhá.”

Hắn ta rất hào phóng, chỉ là rõ ràng một người cực kỳ để ý đến Luyện Cốt Phiên

như Lam Đề lần này lại trốn tránh, hoàn toàn không chịu nhận lại.

“Người là chủ nhân mà Luyện Cốt Phiên tự mình chọn, ta quả thật không dám

làm trái ý trời.”

Đám người Thanh Sa cũng phối hợp theo.

“Đúng vậy Khương chưởng môn, ý trời không thể làm trái.”

“Ông trời đã định, người chính là tộc trưởng của Vu bộ.”

Khương Thành liên tục xua tay: “Ý trời gì chứ, đây chỉ là chuyện ngoài ý

muốn.”

“Không phải ngoài ý muốn.”

Tâm trạng của Lam Đề bây giờ rất tốt.

“Gia tộc ta ngàn vạn năm nay cũng có những tộc nhân ngoài ý muốn sống rải

rác ở bên ngoài, rất có thể ngươi chính là hậu duệ của một trong những tộc nhân

nào đó. Nếu không ngươi làm sao có được Vu chủng thần phẩm?”

“Hơn nữa ngươi và ta còn giữa biển người mênh mông lại tình cờ gặp gỡ, đây

nhất định là do ông trời chỉ dẫn.”

Khương Thành suýt chút nữa bị nàng làm cho sụp đổ, em gái ngươi đừng có mê

tín như vậy chứ?

Mặc dù chúng ta là người tu tiên, nhưng mà cũng phải tin vào khoa học chứ.

Vu chủng thần phẩm của ta là rút thưởng được đó, chẳng liên quan chút nào đến

Vu Bộ hết.

Dường như là đã nhìn ra sự băn khoăn của hắn, Lam Đề lại nói: “Tộc trưởng,

thực ra ngươi cũng không cần phải lo lắng, Vu Bộ bây giờ chính là của hai

chúng ta, cũng không có bất cứ việc gì có thể ảnh hưởng đến việc tu luyện của

ngươi.”

Những lời này khiến cho Thành ca còn hơi chấp nhận được.

Cẩn thận nghĩ lại cũng đúng, một tộc mà chỉ có đúng hai con người thì có thể

làm nên chuyện gì được.

Nhưng mà em gái, cách xưng hô này của ngươi cũng thay đổi nhanh quá rồi

đấy?

“Để ta suy nghĩ lại xem đã…”

“Thôi đừng nghĩ nữa, ta vẫn đang đợi tộc trưởng người dạy ta Vu thuật trong

Thiên Linh Vu Điển đây.”

Khương Thành ngay tức khắc lại muốn thổ huyết rồi.

Đến cả đệ tử của Phi Tiên môn, trước giờ hắn còn chưa từng chỉ bảo, nàng lại

còn muốn hắn dạy Vu thuật cái gì chứ?

“Hay là ngươi tự cầm lấy Luyện Cốt Phiên từ từ lĩnh hội đi.”

Nói xong, cũng không quan tâm nàng có đồng ý hay không, đã nhét Luyện Cốt

Phiên vào người nàng.

Hai ngày sau đó, Lam Đề liền thường xuyên chạy về hướng phòng của Khương

Thành.

Một mặt là vì muốn hắn chỉ bảo một số vấn đề khó bên trong Luyện Cốt Phiên

“Thiên Linh Vu Điển”, dù gì thì Khương Thành cũng nhận được sự công nhận

của Luyện Cốt Phiên rồi, trực tiếp đưa phần này tu luyện đến cấp cao nhất.

Mặt khác, muốn hắn cùng mình học “Địa Linh Vu Điển”.

Địa Linh Vu Điển là điển tịch tồn tại theo hình thức sách cổ, đó thứ mà ngày

trước Lam Đề tu luyện.

Bên trong cũng có rất nhiều Vu thuật uyên thâm khiến thánh địa Bất Ngữ năm

đó phải thèm muốn vô cùng.

Chỉ đáng tiếc, Thành ca là người sẽ tu luyện sao?

Những bí kíp võ thuật công pháp mà hắn biết cho đến nay, không có một môn

nào là học từ sách cổ cả.

Hoặc là phục chế trực tiếp, hoặc là trực tiếp lấy ra từ hệ thống rồi kích hoạt, sau

đó đến cấp cao nhất.

Vất vả tu luyện kiên trì lĩnh hội đồng nghĩa với việc muốn hắn chết.

“Ta thấy hay là bỏ đi, ta cảm thấy võ thuật của ta bây giờ đủ dùng rồi.”

“Không được!”

Gương mặt xinh đẹp Lam Đề nghiêm túc: “Người là tộc trưởng đó, sao có thể

không luyện Địa Linh Vu Điển được?”

Ta không muốn làm tộc trưởng, còn không phải ngươi mạnh bạo ép uổng ta à?

Anh đây tình trong như đã mặt ngoài còn e, chỉ có thể tạm thời cam chịu trước

đã.

“À ta nhớ ra rồi, tông môn vẫn còn chuyện lớn chưa xử lý!”

Hắn đột nhiên vỗ đầu một cái, bước nhanh về phía ngoài cửa.

“Ngươi thì có chuyện lớn gì?”

Lam Đề trực tiếp chặn cửa, chung sống với hắn một thời gian, chưa từng thấy

hắn hỏi về chuyện của tông môn lần nào.

“Tu luyện Địa Linh Vu Điển mới là chuyện lớn hàng đầu.”

Rốt cuộc ngươi là tộc trưởng, hay là ta là tộc trưởng?

Tại sao ta lại cảm thấy chức tộc trưởng này của ta lại không có chút tự do nào

vậy?

Khương chưởng môn đầu óc nhanh chóng hoạt động suy nghĩ, không ngờ thật

sự kiếm ra được một cái cớ danh chính ngôn thuận.

“Ta muốn tuyển chọn người mới!”

“Đúng vậy, Phi Tiên môn của chúng ta bây giờ đã trở thành đệ nhất tông môn

của Thiên Linh vực này, chút ít người này hoàn toàn không có thể diện gì hết,

bắt buộc phải tuyển thêm người mới rồi!”

Lam Đề vừa nhìn đã biết đây là cái cớ tạm thời được nghĩ ra, không khỏi trợn

trắng mắt nhìn hắn một cái.

Có điều thật không thể không cho qua được, dù gì thì đây cũng là Phi Tiên môn.

Lúc này Khương Thành mới như được đại xá, vội vàng đi đến đại điện chủ

phong, gọi tất cả các đệ tử đến đây.

“Chưởng môn người cuối cùng cũng xuất hiện rồi.”

“Còn tưởng là hai ngày nay người ngồi trong nhà lao rồi chứ, chẳng chịu ra

ngoài chơi gì cả.”

Kỷ Linh Hàm cũng quan tâm hỏi: “Lam Đề không làm gì ngươi chứ?”

Ấn Tuyết Nhi thì trực tiếp hơn nhiều, nói thẳng ra: “Đúng rồi chưởng môn,

ngươi chưa mất thân đấy chứ?”

Thành ca thầm nghĩ ta thì lại nghĩ là.

Lam Đề đẹp như vậy, luận về nhan sắc, chỉ sợ tiên nữ của tiên giới cũng không

có mấy người có thể sánh bằng nàng.

Là một người đàn ông cả thể xác và tinh thần đều bình thường, nếu mà nói

không rung động, vậy thì chắc chắn là lừa người đó.

Chỉ là muội tử này gần đây trong đầu đều là Vu thuật Vu thuật, hoàn toàn không

có ý nghĩ đó.

“Được rồi được rồi, đừng nói những thứ không đâu kia nữa, lần này các ngươi

đến, là vì cần phải tuyển chọn người mới rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK