Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tin tức Hắc Huyền tộc bắt được Khương Thành lan truyền với tốc độ cực

nhanh.

Bọn họ căn bản không có ý định che giấu, mà gióng trống khua chiêng, nhằm

đả kích lòng tin của Bạch Huyền tộc, đồng thời làm cho hai tộc Kim-Ngân

khiếp sợ.

Nhìn xem Hắc Huyền tộc chúng ta mạnh cỡ nào, chưa có người nào là chưa giải

quyết được.

Dĩ nhiên, trong tin tức truyền ra, cũng không nói tới Địa Tàn các.

Sau khi tin tức truyền ra, toàn bộ trên dưới huyền giới đều xôn xao hết cả lên.

Ở tầng thứ nhất, Khương hiền giả chính là cái tên mà nhà nhà đều biết, tuyệt thế

thiên tài của Huyền Văn Tử Kim, tương lai rất có thể sẽ trở thành cao thủ mạnh

nhất Huyền tộc.

Vốn là ba tộc khác cũng đang hâm mộ ghen tị Bạch Huyền tộc nhặt được chí

bảo, đồng thời lo lắng cho tương lai.

Bây giờ lại hả hê.

“Ha ha ha, hy vọng lớn nhất của Bạch Huyền tộc lại rơi vào trong tay Hắc

Huyền tộc, hoang đường quá nhỉ?”

“Nghe nói là bắt từ thần điện Bạch Huyền tộc.”

“Một tuyệt thế thiên tài hiếm thấy, vậy mà lại không bảo vệ tốt, đúng là hồ

đồ…”

Nhưng điều này thật sự oan uổng cho những điện chủ của Bạch Huyền tộc rồi.

Trước đây mỗi lần Thành ca mỗi lần ra ngoài, đều có Nhậm Hoằng và mấy vị

hộ pháp âm thầm hộ vệ.

Mức độ bảo vệ cũng khá ổn.

Lần này Thành ca tự mình lặng lẽ dịch chuyển vào Giáng Linh đại điện, bọn họ

cũng bó tay.

Huống chi nội bộ còn lôi ra được tên nội ứng Lôi Cao này.

“Ha ha, đây đối với chúng ta là tin tốt!”

“Đúng đúng đúng, mặc dù thù oán giữa Bạch Huyền và Ngân Huyền chúng ta

oán không sâu, nhưng bên phía bọn họ tồn tại một tuyệt thế thiên tài có thể phá

thế cân bằng, cũng không phải là chuyện gì tốt với chúng ta.”

“Đúng vậy, sự nổi dậy của vị kia ở Kim Huyền tộc năm đó, chính là tấm gương

phía trước”

Năm trăm triệu năm trước, Kim Huyền tộc bên kia từng xuất hiện một vị tuyệt

thế thiên tài.

Người này xuất thân vi mạt, còn nhỏ đã trải qua khốn khó.

Một đường đi lên từ chỗ nhỏ yếu, quá trình phất lên có thể nói là vận khí thăng

thiên.

Thủ đoạn bên trong người này nhiều vô số kể, thường phá vỡ lẽ thường. Mới

tấn nhập Địa Huyền cảnh đã ép ba tộc khác không thở nổi.

May là hắn chỉ ở tầng thứ nhất chỉ một vạn năm thì đã đi lên trên rồi.

Mà trước hắn, kỷ lục nhanh nhất để lên tới tầng trên ít nhất là trăm vạn năm.

Bọn họ không muốn thấy có người thứ hai trưởng thành nhanh như vậy.

“Bị Hắc Huyền tộc bắt, hắn không thể nào sống sót nổi đâu.”

“Đúng, Hắc Huyền tộc sẽ không đối xử nhân từ với Bạch Huyền tộc.”

“Ha ha ha, chúng ta xem trò vui là được rồi.”

Trên thực tế, ngay cả tu sĩ của Hắc Huyền tộc cũng đều cảm thấy rất không

tưởng tượng nổi.

Đại hiền giả của Bạch Huyền tộc bên kia lại bị bắt ư?

Thần điện của chúng ta cũng quá… trâu bò đó chứ?

Trong lúc nhất thời, trên dưới Hắc Huyền tộc vui mừng, vô cùng đắc ý!

Bạch Huyền tộc bên này, thật là thê lương ảm đạm.

Trước khi tin về Hắc Huyền tộc truyền tới, các nàng đã phát hiện sơn động

trung chuyển ngoài trăm vạn dặm.

Cũng phát hiện bên trong còn lưu lại Linh Văn dịch chuyển.

“Là Linh Văn dịch chuyển một chiều, không tìm được đích đến.”

Chiến Linh điện chủ bị triệu hồi khẩn cấp, sắc mặt xanh mét.

Mà đại điện chủ lạnh lùng nhìn Mộc Linh điện chủ cũng bị triệu về.

“Ngươi nên đưa ra một lời giải thích.”

Những điện chủ khác cũng rối rít nhìn về phía hắn.

“Tại sao thi thể của cháu trai ngươi lại xuất hiện ở đây?”

Thi thể Lôi Cao trên mặt đất vẫn chưa thối rữa, các nàng - những người sống

nhiều năm như vậy, kinh nghiệm phong phú, liếc mắt liền nhìn ra tiểu tử này là

nội ứng.

Chẳng qua là hắn tự cho mình thông minh đi cấu kết với địch, bị kẻ địch qua

cầu rút ván mà giết chết.

Quang Minh điện chủ mặt không biểu tình nhắc nhở mọi người: “Khương hiền

giả lần đầu Phụ Linh đã xung đột với Lôi Cao. “

“Lôi Cao có đầy đủ động cơ.”

Lôi Linh điện chủ nghiến răng nghiến lợi: “Thật đáng chết! Ngàn phòng vạn

phòng, quên mất tiểu nhân này.”

Trong lòng bọn họ hối hận vô cùng.

Lần đầu Phụ Linh, trận xung đột kia, quả thật bọn họ đã nhìn ra điều này rồi.

Nhưng lúc đó không quá quan tâm đến nó.

Lôi Cao mới là Phàm Huyền cửu trọng, cho dù hắn muốn làm chút gì, cũng

không động vào được thực quyền do đại hiền giả nắm giữ.

Hơn nữa ông nội hắn là Mộc Linh điện chủ, bọn họ cũng không nghiêm túc dạy

dỗ hắn.

Cho nên chỉ cần nhắm một mắt, mở một mắt, như vậy là sẽ qua đi rồi.

Nào biết, tiểu tử này lại cấu kết kẻ địch bên ngoài.

“Sớm biết, lúc ấy nên bóp chết mối họa này!”

Lời này nói ra trước mặt Mộc Linh điện chủ, nhưng mà hắn chỉ biết nghiến răng

nghiến lợi, không dám phản bác.

Ban đầu sau khi biết tin tức Khương Thành bị bắt, hắn vui mừng khôn xiết.

Thần điện nhiều điện chủ như vậy, duy chỉ hắn không muốn nhìn thấy Thành ca

sống sót.

Nhưng bây giờ thấy chuyện Lôi Cao làm nội ứng, hơn nữa còn bị phát hiện, hắn

hoảng sợ.

Đảo ngược trắng đen, tiếp tục mạnh mẽ nói Lôi Cao không liên quan tới chuyện

này?

Coi các điện chủ đều là mấy kẻ ngu hay sao?

Sâu trong nội tâm, hắn là vừa buồn vừa giận.

Buồn chính là giá dù sao cũng là cháu trai ruột của mình.

Giận chính là Lôi Cao quá ngu xuẩn, rõ ràng cảnh cáo hắn đừng hành động

thiếu suy nghĩ, chờ sau này tìm cơ hội, vậy mà lại tự cho là thông minh.

“Chuyện này… đều là hắn tự chủ trương, không liên quan tới ta!”

“Ta từng nhiều lần cảnh cáo hắn, đừng oán hận Khương Thành, không ngờ rằng

hắn thừa dịp ta không có ở đây, làm ra tai họa ngập trời này!”

Hắn chậm rãi ngẩng đầu, nhìn mọi người, quả quyết quát lên: “Từ đây hắn

không phải là cháu trai ta, tộc chúng ta, không có tên phản đồ như hắn!”

Hắn bây giờ chỉ có thể vạch rõ ranh giới với Lôi Cao.

Nếu không chính hắn cũng sẽ bị dính líu vào.

Đến lúc đó, đại điện chủ và những điện chủ khác chắc chắn sẽ không bỏ qua

cho hắn.

Nhẹ thì đuổi ra khỏi thần điện, nặng thì xuất thủ tại chỗ với hắn!

Cuối cùng, hắn thậm chí còn thề: “Câu nào ta nói ra cũng đều là thật, nếu bịa

đặt, trời tru đất diệt!”

Tầm mắt của đại điện chủ giống như hai mũi tên băng giá, không hề rời mắt

khỏi hắn, dường như muốn đâm thẳng vào nội tâm hắn.

Bên trong sơn động xuất hiện một khoảng lặng kéo dài.

Hồi lâu sau, nàng mới nhàn nhạt nói: “Phải không? Hy vọng là như vậy.”

Sau đó, nàng tuyên bố mới tin tức vừa nhận được từ bên ngoài.

“Khương Thành rơi vào tay thần điện Hắc Huyền tộc, bên kia nói có thể dùng

bảo vật chuộc người. “

“Yêu cầu chúng ta giao ra trăm vạn viên huyền nguyên quả lục phẩm, mười vạn

viên Bí Không Thánh Sa ngũ phẩm, năm mươi món huyền khí cấp bảy, ba ngàn

món huyền khí cấp sáu…”

“Trừ cái này ra, còn có bản đầy đủ Bạch La Cửu Huyền Bí điển. “

“Cái gì?”

Bên trong sơn động, tất cả điện chủ cũng giận rống lên, dù Mộc Linh điện chủ

mới bị đả kích lớn cũng không ngoại lệ.

Cái điều kiện này đã không thể “công phu sư tử ngoạn” để hình dung được nữa

rồi, nhất định là muốn vét sạch Bạch Huyền tộc.

“Họn chúng điên rồi sao?”

“Trăm vạn huyền nguyên quả lục phẩm, cướp à!”

“Rõ ràng là cướp mà, trong thời gian ngắn, thần điện chúng ta cũng không thể

góp đủ nhiều như vậy!”

“Chết tiệt, còn muốn Bạch La Cửu Huyền Bí điển? Sao Hắc Huyền tộc không đi

chết đi luôn đi?”

Bí điển này là nền tảng cho sự phát triển lớn mạnh của thần điện, bên trong

chứa đựng vô số công pháp đỉnh thánh và huyền kỹ đỉnh thánh.

Từ trước đến giờ đều là cơ mật tối cao của thần điện.

Cho dù thiên tài nội bộ, cũng phải trải qua trùng trùng khảo nghiệm trước khi

được truyền thụ từng tầng.

Công pháp và huyền kỹ đỉnh thánh nếu bị nghiên cứu thấu triệt, Hắc Huyền tộc

hoàn toàn có thể cố ý tạo ra thứ đặc biệt khắc chế huyền kỹ của các nàng.

Vật này nếu bị lộ, sau này Bạch Huyền tộc cũng không cần tồn tại nữa rồi.

“Tuyệt đối không thể cho bọn họ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK