Vốn dĩ Tâm Đế còn cho rằng Khương Thành không xứng, lúc này lại trực tiếp
kêu lên.
“Giết chết? Ngươi chắc chắn là giết chết sao?”
Đó là Đạo Thần đấy.
Kể từ khi Thập Thiên Đế nổi dậy đến nay đã đánh bại, bị thương nặng và thậm
chí là đã lưu đày không ít Đạo Thần.
Nhưng giết chết thì thật sự chưa từng xảy ra lần nào.
Ở phương diện này, Khương Thành xem như là dẫn trước Thiên Cung một
điểm.
“Đúng vậy…”
Huyết Đế kể sơ lược việc của Cô Thần giới một lần.
Đương nhiên, đương nhiên sẽ không nhắc đến vụ cá cược đại ca, tiểu đệ của hắn
và Khương Thành.
Sau khi nghe xong, Tâm Đế rơi vào trầm tư.
Thật lâu sau, hắn mới đột nhiên hỏi: “Ngươi cảm thấy, rốt cuộc hắn là sức mạnh
gì?”
Hắn chưa từng trực tiếp tiếp xúc với Khương Thành, cho nên chỉ có thể hỏi
Huyết Đế.
Mà rõ ràng là Huyết Đế đã từng suy nghĩ về vấn đề này không biết bao nhiêu
lần.
“Thành thật mà nói, lần đầu tiên ta giao thủ với hắn, hình như hắn… vẫn là Đạo
Tôn.”
“Hẳn là hắn đã lĩnh ngộ được thánh lực đặc biệt ở Cô Thần giới, lúc này mới
chính thức trở thành Đạo Thánh.”
“Thánh lực đặc biệt?” Tâm Đế nhạy bén nhận ra điểm mấu chốt.
Huyết Đế gật đầu.
“Đúng vậy, thánh lực của hắn cực kỳ đặc biệt, thậm chí có thể tiến hành giao
chiến ngắn với Đạo của chúng ta.”
Trong trí nhớ của hắn, mặc dù ‘thánh lực’ của Khương Thành không thể đánh
bại Đạo Thần, nhưng nó đã là việc mà tất cả các Đạo Thánh khác không thể làm
được.
Chỉ có điều, hắn không biết rằng đó là lực trọc.
“Quả nhiên tiểu tử này vô cùng yêu nghiệt!”
Nhưng Tâm Đế vẫn không thể hiểu được.
“Chỉ dựa vào điều này thôi thì hắn vẫn không thể chống lại Đạo Thần, phải
không? Làm thế nào có thể giết Yến Khai?”
“Thật vậy, lúc bắt đầu hắn đã bị Yến Khai đánh bại một cách dễ dàng, thậm chí
lúc đó ta còn nghĩ rằng hắn đã ngã xuống.”
Trong mắt Huyết Đế cũng loé lên một tia nghi ngờ.
“Nhưng sau đó, không biết từ đâu hắn tìm thấy một pháp khí hình quạt.”
“Quạt?”
“Đúng vậy, dựa vào chiếc quạt đó mà hắn lại quạt tách Yến Khai ra khỏi Đạo
của hắn, sau đó giết chết Đạo Thần là chuyện đương nhiên.”
“Cái gì? Thế mà lại có chuyện như vậy?”
Tâm Đế lại bị chấn động một lần nữa, đôi mắt không thể không trừng lớn lên.
“Chiếc quạt đó là Thiên Địa Chí Bảo à? Hay là… thần khí trong truyền thuyết?”
“Tất cả đều không phải.”
Huyết Đế lắc đầu.
“Đó chỉ là một chiếc quạt vô cùng bình thường.”
“Làm sao có thể?”
“Sự thật chính là như vậy, sau đó hắn ném chiếc quạt đó đi.”
Huyết Đế lấy ra một chiếc quạt từ trong không gian trữ vật tuỳ thân, là lúc sau
khi Khương Thành ném đi được hắn lặng lẽ cất đi.
Sau khi Tâm Đế nhận lấy nó, hắn lập tức sử dụng tiên lực, thánh lực, thần hồn
và Đạo của bản thân tiến hành quét toàn diện chiếc quạt.
“Một thời gian trước, ta đã luôn nghiên cứu về chiếc quạt này, thực sự chỉ là
một chiếc quạt bình thường.”
Huyết Đế nhún vai: “Nếu như ngươi có hứng thú, ngươi có thể lấy về từ từ
xem.”
“Cái này rất kỳ lạ.”
Tâm Đế nhìn nửa ngày, cảm thấy thật sự chỉ là một chiếc quạt bình thường đến
không thể bình thường hơn.
“Rõ ràng là chiếc quạt này không thể giết chết được Đạo Thần.”
“Mà dựa theo như những gì ngươi nói thì ngay từ đầu Khương Thành đã dễ
dàng bị Yến Khai đánh bại một lần, điều đó có nghĩa là chung quy sức mạnh
của hắn vẫn còn thua kém Đạo Thần.”
“Nhưng cuối cùng, hắn lại vung quạt giết chết Yến Khai.”
“Chuyện này không khỏi quá kỳ lạ, hoàn toàn không thể giải thích được!”
Huyết Đế lắc đầu.
“Vốn dĩ ta cũng không thể hiểu được, mãi cho đến khi vừa rồi ta lại nhìn thấy
hắn một lần nữa, lúc này ta mới nhận ra có điều bất thường.”
“Cái gì bất thường?”
“Lúc đó, sau lưng Khương Thành có một người.”
Huyết Đế trầm giọng nói: “Người đó ẩn nấp rất sâu, từ đầu đến cuối chưa từng
phát ra âm thanh, ta cố ý dùng thần hồn để cảm nhận, kết quả là phân hồn đó
của ta giống như trâu đất xuống biển, không thể thu lại được nữa.”
“Thế mà còn có chuyện như vậy?”
Tâm Đế đã kinh ngạc đến lần thứ ba.
Cảnh giới thần hồn của Thiên Đế đã đạt tới đế hồn.
Hồn tách ra ở cấp độ này mạnh đến mức nào, nào có thể tùy tiện cắt đứt.
Hơn nữa, phân hồn của Huyết Đế đã biết mất một cách thần bí.
Sức mạnh phải mạnh đến mức nào?
“Ý của ngươi là, thật ra phía sau hắn còn có một cao thủ siêu cấp à?”
Huyết Đế trầm giọng nói: “Thậm chí có thể là một tổ chức.”
“Tổ chức?”
Tâm Đế nhíu mày, đột nhiên nghĩ tới điều gì đó.
“Có phải là… bọn họ hay không?”
Huyết Đế nhìn hắn bằng ánh mắt sáng ngời.
“Ngươi nghĩ đến ai?”
Huyết Đế sâu xa nói: “Vào thời kỳ Thượng Cổ, đám người điên được coi là gần
gũi nhất với Thần!”
“Nhưng mà, trước sự sụp đổ của Thượng Cổ Nguyên Tiên Giới, bọn họ đã mạo
phạm điều cấm kị nào đó, nên đã bị trời đất cưỡng ép chôn vùi.”
Huyết Đế lắc đầu.
“Hơn nữa, tại sao bọn họ lại giúp Khương Thành?”
“Ngươi đã quên bí mật thượng cổ chỉ người trong cuộc mới biết rồi sao?”
Tâm Đế sâu xa nói: “Điều cấm kỵ mà đám người điên đó mạo phạm trước khi
bị chôn vùi, là muốn tạo ra một vị thần ngự trị Nguyên Tiên Giới.”
Lần này, sắc mặt của Huyết Đế cũng thay đổi hoàn toàn.
“Ý của ngươi là… Khương Thành là thần mà bọn họ bồi dưỡng ra?”
Tâm Đế gật đầu.
“Điều này cũng vừa hay giải thích được tại sao Khương Thành không có Thiên
Tâm, hoàn toàn không được Thiên Đạo chấp nhận.”
“Cũng giải thích được lý do tại sao hắn có thể tạo ra kỳ tích không thể tưởng
tượng được nhiều lần như vậy.”
“Thời kỳ Thượng Cổ, Thiên Đạo không thể can thiệp vào đám người điên đó.”
Đây là lần đầu tiên hai Thiên Đế mất đi tự tin chiến thắng sau nhận được Thiên
Đạo Chí Bảo.
Nước ở Nguyên Tiên Giới… quá sâu rồi.
“Vậy theo ý của ngươi, chúng ta nên đối xử với Khương Thành như thế nào?”
Huyết Đế biết rõ Tâm Đế nhìn xa hơn bản thân ở phương diện này, trước đây
hắn cũng là cố vấn trong Thập Thiên Đế.
Tâm Đế suy nghĩ hồi lâu mới chậm rãi nói: “Cách làm hôm nay của ngươi, là
chính xác.”
“Bản thân Khương Thành cũng không tính là gì.”
“Nhưng mà đám người phía sau hắn, tốt nhất không nên dính dáng gì đến bọn
họ.”
“Có thể nước sông sông phạm nước giếng với bọn họ, vậy là tốt nhất.”
Hiện tại hắn hoàn toàn đồng ý với quyết định không tấn công Khiếu Mang vực
của Huyết Đế.
Bởi vì đám người điên ở Thượng Cổ thực sự làm những việc nghịch thiên,
Thiên Đạo hoàn chỉnh cũng không có biện pháp gì nắm bắt được bọn họ.
Bản thân Huyết Đế cũng không đắc ý.
“Câu hỏi đặt ra là liệu bọn họ có chung sống hoà thuận với chúng ta không?”
Tâm Đế mỉm cười.
“Ta và ngươi đã đoán được chân tướng, nhưng những người khác lại không
đoán được sẽ có người chủ động trở thành kẻ thù của bọn họ.”
Hắn vừa nói như vậy, cuối cùng lông mày của Huyết Đế cũng giãn ra.
Thành ca đang ở phía xa nơi Khiếu Mang vực, hoàn toàn không biết rằng Thiên
Cung đã đánh giá quá cao lai lịch bối cảnh của bản thân một cách vô cùng
nghiêm túc.
Trong Trúc Tiên Cung, hắn đã thuận lợi trở thành ‘minh chủ’ của tất cả các môn
phái trong Khiếu Mang vực.
Các trình tự để trở thành chủ đàm rất suôn sẻ.
Dường như Mông Đoan đã bị đả kích quá mức, không có chút phản kháng nào,
ngoan ngoãn giao chủ đàm lệnh ra.
Sau trận chiến này, Tịnh Trúc Tiên Phủ đã tổn thất hơn chín mươi phần trăm
tinh anh.
Năm Đạo Thánh cũng chỉ còn lại một mình hắn.
Mà Khôi Tàng Đạo Thánh cũng không hề phản đối, phe phái quấy nhiễu là Sa
Hải lúc trước, hiện tại đều đang giành giật lao vào ôm đùi Khương minh chủ.
Thành thật mà nói, hiện tại Trúc Tiên Cung đã không còn nhiều ý nghĩa nữa.
Cho dù Khương Thành không có chủ đàm lệnh, hắn vẫn sẽ được nhiều người
ủng hộ.
Hiện tại toàn bộ Khiếu Mang vực đều trông cậy vào hắn.
Ai chống lại hắn, không cần bản thân hắn ra mặt, các môn phái lớn là người
không đồng ý đầu tiên.