Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ta vẫn không hiểu.”

Khương Thành vẫn không hiểu nỗi mạch não của nàng.

“Ta nắm trong tay Thiên Đạo, biến thành ngươi thành người của mình?”

“Tuỳ tiện như vậy?”

Tiên Mẫu gật đầu: “Đúng vậy.”

Nàng dừng một chút, lại nói thêm: “Ngươi vốn dĩ có một Căn nguyên khác, bản

thân giác ngộ theo chiều hướng nguy hiểm, đây là Thiên Đạo không thể chịu

đựng được.”

“Nhưng nếu như ngươi có thể đi cùng Thiên Đạo, trở thành người nắm trong tay

Thiên Đạo, vậy thì không có nguy hiểm tiềm ẩn này.”

“Đến lúc đó, ngươi và Thiên Đạo chính là một thể.”

“Mà so với tất cả Tiên nhân khác, ngươi vốn là người thích hợp nhất.”

Lời này của nàng đem Thành Ca nói có chút phơi phới.

“Ngươi cũng nhìn ra Ca ưu tú rồi sao?”

Tiên Mẫu cũng không ngần ngại khen ngợi, nàng dĩ nhiên đáp: “Ngươi so với

tất cả mọi người đều đặc biệt hơn, điểm này, cho dù thời kỳ Thượng cổ cũng

không ai sánh được.”

“Thiên Đạo do ngươi nắm trong tay, ta thực sự rất yên tâm.”

Những lời này của nàng, nói Thành Ca miệng cũng sắp nhếch lên tai.

Cao hứng, hắn cũng không quên “khen ngợi” Tiên Mẫu một chút.

“Ha ha ha, nhìn không ra, tầm nhìn của ngươi cũng không tệ lắm!”

Tiên Mẫu mím môi cười cười: “Vậy xin mời ngươi hợp đạo đi!”

Thành Ca cảm thấy nàng quá nhiệt tình.

“Sau khi nắm trong tay Thiên Đạo, ta có thể thúc đẩy Lực Thiên Đạo?”

“Đúng vậy.”

“Còn ngươi thì sao? Ngươi không phải cũng có thể thúc đẩy Lực Thiên Đạo

sao?”

Tiên Mẫu đáp: “Ta chỉ là lấy thân phận Thiên Đạo chí bảo sử dụng mà thôi, đó

là chí bảo mà bản thân mang theo Lực Thiên Đạo, Thiên Đạo vốn không bị ta

khống chế.”

“Thì ra là như vậy.”

Thành Ca bỗng nhiên tỉnh ngộ: “Mười ba Thiên Đạo chí bảo, đến lúc đó ta cũng

có thể sử dụng?”

“Là mười bốn, kể cả ta trong đó.”

Tiên Mẫu căn bản không kiêng dè thân phận Bà Sa Ngọc nhân của mình.

“Thật sự không có nguy hiểm?”

“Không có, toàn bộ quá trình không có bất kỳ đau đớn nào.”

Thành Ca hít sâu một hơi, món hời lớn của Thiên Đạo này, nếu như không

chiếm chả phải sẽ bị sét đánh sao?

“Vậy còn có cái gì để do dự?”

Hắn thu kiếm vào vỏ, vẫn không quên tỏ vẻ tài lanh khi được hời.

“Nếu ngươi nhiệt tình thỉnh cầu ta như vậy, vậy sao ta lại không biết xấu hổ bác

bỏ mặt mũi của ngươi được chứ?”

“Ta miễn cưỡng, giúp ngươi nắm trong tay Thiên Đạo này là được.”

“Nhân tiện cũng chấm dứt phân tranh Nguyên Tiên giới trăm tỷ năm trước, từ

nay về sau không còn tranh đoạt Thiên Đạo, cả thế giới đều hòa bình hơn nhiều,

đây thật sự là một chuyện công đức vô lượng!”

Tuy rằng hắn đây là tự dán vàng lên mặt mình, nhưng Tiên Mẫu dường như

cũng không bất mãn.

Nàng thậm chí còn gật đầu thừa nhận: “Thực sự là công đức vô lượng.”

Trước khi đi vào, Thành Ca bỗng nhiên lại quay đầu lại.

“Đúng rồi, có một chuyện ta vẫn chưa hiểu được.”

“Chuyện gì?”

“Huyền Giới, bên kia không phải cũng có Thiên Đạo sao? Bọn họ sẽ tính thế

nào?”

Theo như đám người Băng Cực Thiên Tôn nói, ba ngànn Chân Giới cũng không

có Thiên Đạo, chỉ có Tiên Giới mới có.

Cái mà các giới khác có được, nhiều nhất cũng chỉ là năm đó Thiên Đạo sót lại

một chút dư âm mà thôi.

Thế nhưng Huyền Giới bất đồng, Thiên Đạo thật sự chân thật, thậm chí còn

từng giao tiếp với hắn.

Nhưng đến bây giờ, hắn cũng không nghe Thiên Tôn nào nhắc tới Huyền Giới.

Dường như trong ý thức của họ căn bản không tồn tại giới này.

Tiên Mẫu hé mở đôi môi: “Huyền Giới không phải là một trong ba ngàn Chân

Giới.”

“Vậy bọn họ là gì?”

Thành thật mà nói, hệ thống tu luyện Huyền Giới so với bất kỳ một giới nào

khác cũng không giống nhau.

Không liên kết căn nguyên, cũng không liên kết Thiên Đạo.

Nhưng mặt khác, bọn họ lại có hơn một ngàn quy tắc Huyền Văn.

“Đó là một giới được con người tạo ra.”

“Cái gì? Được tạo ra bởi con người?”

Thành Ca kinh ngạc vô cùng: “Ai lợi hại như vậy? Trực tiếp tạo ra một giới lớn

hoàn chỉnh như vậy? Thần sáng tạo?”

Tiên Mẫu thản nhiên nói: “Ngươi hẳn là đã nghe nói qua chuyện Thiên Đạo

Nguyên Tiên giới bị đánh cắp năm đó chứ?”

“Nghe rồi.”

“Huyền Giới chính là do người đó tạo ra, Thiên Đạo Huyền Giới cũng là bị hắn

cắt ra một phần nhỏ từ Tiên giới.”

“Cái này…” Nói như vậy, thực lực của người này mạnh hơn tưởng tượng.

“Những người khác thì sao? Nhân tiện, tên hắn là gì?”

“Nó không liên quan với những gì đã xảy ra ngày hôm nay.”

Tiên Mẫu dường như không muốn nói nhiều về người đó.

Thành Ca thấy hỏi không ra cái gì, ngẫm lại chuyện đó cũng không liên quan gì

với mình.

Người mạnh hơn nữa, đụng phải hệ thống hẳn là vẫn bị treo cổ, vì thế cũng từ

bỏ truy hỏi.

“Vậy ta đi!”

“Đi đi.”

Tiên Mẫu khuôn mặt thánh thiện một lần nữa hiện lên nụ cười, mang theo tràn

đầy vui mừng.

Khoảnh khắc tiếp theo, Thành Ca giống như chim bay đầu vào rừng, xông vào

trong Thiên Đạo mênh mông bát ngát.

Trong nháy mắt đầu tiên tiếp xúc với Thiên Đạo chân chính, hắn đã có một loại

ảo giác như toàn bộ Tiên giới và Tứ đại Chân Giới khác đều nằm trong tầm mắt

của mình.

Đó là một cái nhìn toàn diện từ trên cao xuống.

Cùng lúc đó, hắn cảm nhận được sự tuần hoàn thần bí của Thiên Đạo, cũng cảm

nhận được vạn vật sinh diệt.

Nhân quả, số mệnh, pháp tắc, khí vận, quá khứ, tương lai những thứ lúc ẩn lúc

hiện vô hình này, vào giờ khắc này dường như tất cả đều trở nên rõ ràng.

Tất cả mọi thứ giống như vừa xảy ra, nhưng cũng dường như đã xảy ra vô số

lần.

Hắn không biết qua bao lâu, hình như chỉ trong nháy mắt, lại hình như đã qua

vô số năm.

Hắn mơ hồ phát hiện, trong biến hóa vô tận, luôn luôn có một thứ từ đầu đến

cuối đều không thay đổi, đó chính là trật tự.

Thiên Đạo tựa như một bộ điều khiển được khâu chặt chẽ đến cực điểm.

Duy trì trật tự của tất cả mọi thứ trên thế giới.

Ai nắm trong tay Thiên Đạo, chẳng khác nào chúa tể những trật tự này.

Và bây giờ, một trong những bàn chân của hắn đã bước vào cánh cửa.

Trước đây không ai từng làm điều đó.

Vì vậy bây giờ, một số nhận thức cuối cùng đã được chứng minh là sai.

Thiên Đạo căn bản không thể bị luyện hóa, cũng không cần bị luyện hóa.

Khi hắn cùng Thiên Đạo hoàn toàn hợp đạo thành một thể, hắn cũng có thể nắm

trong tay Thiên Đạo.

Hắn đắm chìm trong đó, hoàn toàn quên mình.

Còn bố cục bên ngoài, đã xảy ra biến đổi rất lớn.

“Khương chủ công từ lần đó rời đi đã qua trăm ngàn năm rồi.”

Cung Tình chậm rãi bước ra khỏi Băng Cung, nhìn bầu trời xa xa, trong ánh mắt

mang theo sự nhớ nhung bất giác.

“Khi nào hắn mới có thể trở về?”

Vân Soa tôn giả bên cạnh nàng khẽ thở dài một tiếng.

“Đúng vậy, nếu như hắn nhìn thấy Băng Giới hiện tại, hẳn là sẽ rất vui mừng.”

Những hậu bối phía sau cũng thở than.

“Ngươi đi lần đó, một người cũng đều không thể sống sót trở về…”

Bọn họ cũng không biết Khương Thành hiện tại đang hợp đạo với Thiên Đạo.

Chỉ biết trăm ngàn năm trước đột nhiên xảy ra một sự thay đổi lớn.

Trong lần thay đổi đó, bảy vị Thiên Tôn của m, Dương, Hoả Tam đại Chân Giới

bị diệt, năm mươi bảy vị tôn giả không một ai sống sót.

Ngoài ra, còn có hơn ba trăm Đế cảnh Bát trọng.

Mệnh bài của họ đều ở tông môn đã vỡ vụn, chứng thực sự mất mát này.

Trước đó, chân giới yếu nhất trong Tứ đại Chân Giới chính là Chân Giới Băng.

Bởi vì Minh Quyết Thiên Tôn và Băng Tiên Giáo bị diệt, còn Băng Cực Thiên

Tôn trọng thương, có thể nói là mất đi tư cách sánh cùng với Tam đại Chân Giới

khác.

Một khi thực hư chuyện này bị người ngoài biết được, rất có thể sẽ dẫn tới tai

họa

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK