Tam Nhãn Hổ linh hoạt trốn tránh, sau đó cố ý giả vờ ngu ngơ.
“Làm gì là làm gì cơ?”
“Ngươi còn vờ vịt? Cần làm đến mức này hả? Dọa hết cả đám đệ tử của ta rồi!”
Hắn nhớ là Tam Nhãn Hổ này giết hàng vạn người chỉ cần một đạo thần niệm,
bên ngoài không hề có chút vết thương nào.
“Bị ngươi làm cho khắp nơi đều là máu, cmn ngươi bị điên hả?”
Cái tên Hổ gia chết bằm này chắc chắn là cố ý làm cho chỗ này loạn cào cào cả
lên để không dễ dọn dẹp.
Đây là lối vào của chính điện, là nơi quan trọng để Thành ca làm màu, nhất định
phải giữ gìn sạch sẽ, trang nghiêm.
Hơn nữa, làm thành thế này thì cũng không tiện nhặt chiến lợi phẩm nữa.
“Ta thích thế, ngươi quản được chắc?”
Tam Nhãn Hổ duỗi móng vuốt chải lại nhúm lông mềm mượt trên đầu mình.
Nhìn Khương Thành nổi điên thành như vậy, trong lòng nó âm thầm sảng khoái.
Mối quan hệ này giữa hai họ, chỉ có bản thân họ mới hiểu rõ.
Những người khác không hề hay biết.
Thấy chưởng môn dám vừa đá vừa mắng Tam Nhãn Hổ, tất cả mọi người suýt
chút nữa sợ đến mức đến thở thôi cũng không dám.
Ngay cả Tề Thương và Lỗ Trọng ở phía xa xa kia nhìn thấy hình ảnh được
truyền tới một lần nữa, miệng đều há thành hình chữ O.
Tên này điên rồi hả?
Đó là một sinh vật đáng sợ ít nhất cũng phải Thiên Mệnh cảnh Cửu trọng đó!
Cho dù có trở thành linh thú đi chăng nữa thì cũng phải có uy nghiêm và lòng tự
trọng của một cao thủ chứ?
Bát Vân điện cũng có một Linh thú hộ tông – Độc Linh Hồng Lộc, thực lực
Thiên Mệnh cảnh Tứ trọng quả thật là không bằng Thiên Mệnh cảnh Ngũ trọng
của điện chủ Tề Nguyên Sinh.
Cơ mà lần nào Tề Nguyên Sinh cũng đối xử với nó rất khách sáo, muốn nó ra
tay thì còn phải mời nữa cơ.
Nếu không thì, Độc Linh Hồng Lộc này sẽ tức giận.
Hổ yêu mau nổi điên xử lý hắn đi!
Nhưng kết quả lại khiến bọn họ thất vọng.
Hổ yêu đó chẳng có xíu tức giận nào, chỉ đấu võ miệng mấy câu với Khương
Thành.
Điều này khiến Tề Thương vô cùng đố kị, sao lại vậy chứ?
Mà Phi Tiên môn bên kia, sau khi đám người được làm mới nhận thức thì sự
sùng bái Khương Thành lại lên một tầng cao mới.
Oa, chưởng môn uy vũ dũng mãnh quá đi.
Tam Nhãn Hổ lợi hại như vậy mà ở trước mặt chưởng môn cũng không tức giận
chút nào.
Như vậy có thể thấy rằng, chưởng môn còn mạnh hơn nó nhiều!
Ngay lập tức, trong mắt của đám đệ tử lại lấp lánh sao.
Ngay cả Lâm Ninh với bản tính ít nói và yên tĩnh cũng trái ngược với bình
thường, cố ý giả vờ làm một thiếu nữ ngây thơ dựa vào người Thành ca.
“Cảm ơn chưởng môn đã tiêu diệt Kinh Long thế gia, giải quyết khó khăn lớn
cho Lâm gia chúng ta! Chưởng môn… rốt cuộc thực lực của ngươi là gì đây?”
Đôi mắt to tròn của nàng lấp la lấp lánh.
Tam Nhãn Hổ bực mình.
Rõ ràng là công sức của đại gia ta, ngươi cảm ơn hắn là thế nào hả?
“Chuyện nhỏ thôi.” Khương Thành ra vẻ thâm thúy.
“Oa nhất định chưởng môn còn lợi hại hơn chúng ta tưởng tượng nhiều…”
Thành ca tỉnh rụi đẩy nàng ra.
Em gái à, giờ ca bận nhặt chiến lợi phẩm để đổi điểm tích phân lắm, làm nũng
thì đợi sau này rảnh thì làm nha.
Sau đó hắn bận tối mắt tối mũi.
Thấy Lâm Ninh bị đẩy ra, Kỷ Linh Hàm bật cười ra tiếng.
Diễn đạt sai cách rồi?
Lúc bản thân lần đầu nhìn thấy hắn đang vơ vét chiến lợi phẩm của đám người
Diêu Vân Huyên thì nàng cũng bị gạt sang một bên.
Chưởng môn là một người đàn ông hết lòng vì sự nghiệp, lúc bận rộn thì đừng
làm phiền hắn. Đây là kinh nghiệm nói chuyện của tỷ, nhưng tỷ lười nói với các
ngươi.
Tam Nhãn Hổ bay lên giữa không trung.
“Tiểu tử, lúc trước đã nói rồi, ta chỉ phụ trách bảo vệ trong phạm vi tông môn
thôi.”
“Còn lại đám kẻ địch không tấn công kia, ta không quan tâm đâu, ngươi tự
mình xử lý đi!”
Nói xong, hắn vừa cười điên cuồng vừa bay đi.
Hành động này lại khiến mọi người bất ngờ thêm một lần nữa.
Hóa ra Linh thú hộ tông này cũng không nghe lời lắm nhỉ?
Chỉ phụ trách bảo vệ, không phụ trách tấn công?
Tề Thương ở phía xa vui mừng khôn xiết!
“Ha ha ha, đúng là trời cũng giúp ta!”
“Ta còn tưởng Hổ yêu kia đã trở thành là nô bộc của hắn, hóa ra quan hệ của nó
và Khương Thành cũng chẳng tốt đến thế!”
Mấy người khác cũng thở phào nhẹ nhõm.
Cửu La chân nhân vuốt bộ râu dài, khi nãy vừa cầu xin, hy vọng bản thân được
thả thả về thì giờ đây hắn đột nhiên trở thành kẻ vì đại nghĩa mà nghiêm nghị.
“Thiếu chủ, bọn ta chắc chắn sẽ thủ vững ở đây, tiếp tục bao vây phong tỏa Phi
Tiên môn.”
“Đúng vậy, bọn ta sẽ cố gắng hết sức!”
“Nhất định toàn lực phối hợp để kế hoạch của thiếu chủ thành công tốt đẹp!”
Tam Nhãn Hổ không ra khỏi núi, vậy thì có gì còn phải sợ nữa chứ.
Chỉ cần ở ngoài giữ thế vừa bao vây vừa uy hiếp, giúp Tề Thương tạo đà mà
thôi.
Cũng chẳng cần bọn họ tấn công vào thì có gì nguy hiểm đâu.
Khương Thành nói cái gì thì đệ tử Phi Tiên môn sẽ tin cái đó, nhưng mà mấy
người bọn họ không hề như vậy.
Chẳng qua chỉ là một Linh Đài cảnh mà thôi, chẳng ai tin hắn còn mạnh hơn
Tam Nhãn Hổ.
Còn về Long Chấn Sơn đã bị giết trước đó?
Do hắn xui xẻo thôi.
“Ha ha ha, tốt lắm!”
Tề Thương vô cùng đắc ý, phất phất tay: “Lỗ trưởng lão, đến lượt chúng ta ra
sân rồi!”
Bên kia, vẻ mặt đám đệ tử Phi Tiên môn rất hoảng sợ.
“Chưởng môn, Linh thú hộ tông không thèm quan tâm thật sao?”
Nếu như Tam Nhãn Hổ không quan tâm, vậy thì mấy kẻ địch khác làm thế nào
đây?
“Không sao, đi thì đi.”
Khương Thành, kẻ vừa mới lột hết linh giáp linh khí trên người Long Chấn
Sơn, đầu cũng không thèm quay lại, sau khi cất hết đám linh khí kia đi, hình ảnh
bên Tề Thương cũng đứt đoạn.
Kẻ địch bên ngoài ư, Thành ca chẳng thèm quan tâm xíu nào hết.
Cùng lắm chết rồi hồi sinh một lần là giải quyết được tất cả rồi.
Ở bên ngoài tông môn thì đám đệ tử không nhìn thấy hình ảnh bản thân bị giết,
không ảnh hướng đến điểm số của mình trong mắt bọn họ.
“Đúng vậy, các ngươi lo lắng cái gì chứ?”
Đám người La Viễn, Ấn Tiểu Tuyết, Đan Thái sôi nổi giáo dục đám đệ tử của
mình.
“Chưởng môn còn giỏi hơn tiểu tử kia, chẳng lẽ các ngươi không biết sao?”
“Phải có lòng tin vào chưởng môn, xem bọn ta này, bình tĩnh biết bao?”
“Lâu dần các ngươi sẽ hiểu ra.”
Đám đệ tử mới chỉ có thể liên tục gật đầu, tỏ vẻ chưởng môn thật là sâu xa khó
lường.
Chiến lợi phẩm lần này rất phong phú, Khương Thành giữ lại một phần linh khí
lục giai, chuẩn bị dùng để cho thay hết trang bị cho đám đệ tử tương lai.
Phần còn lại, đổi được 32152 điểm.
Cũng phải thôi, đám người Kinh Long thế gia này là đám người có thực lực
mạnh nhất, địa vị cao nhất mà.
Số đồ trên người bọn họ và nhẫn mang tới là nguồn tài nguyên tốt nhất.
Thêm số điểm ban đầu là 92357, bây giờ điểm tích phân của Khương Thành đạt
được là 124509, có thể nâng cấp hệ thống được rồi.
Nhấn mở bảng hệ thống, xác nhận nâng cấp.
Cấp: 4
Điểm tích phân: 0/ 1 000 000
Điểm tích phân khả dụng: 24509
Kỹ năng hiện tại: Ký chủ có thể tiêu hao điểm tích phân để cưỡng ép mục tiêu
khác thăng một đại cảnh giới, số lượng mục tiêu là 1, thời gian làm mới 1 tháng.
Kỹ năng cấp tiếp theo: Ký chủ có thể tiêu hao điểm tích phân để biến đổi thành
bất cứ mục tiêu nào, thời gian làm mới 3 ngày.
Chú ý: Mục tiêu biến đổi thành nhất định phải được ký chủ tận mắt nhìn thấy.
Ngoài thực lực của mục tiêu ra, sự biến đổi này sẽ mô phỏng toàn bộ các đặc
điểm của đối phương.
Đù, vậy mà cũng được á?
Bảy mươi hai phép thần thông à?
À không đúng, cái này không hề hạn chế biến đổi bao nhiêu kiểu, chỉ cần là thứ
bản thân đã từng nhìn thấy thì đều có thể biến thành.
Hơn nữa ngoài thực lực ra, có thể mô phỏng tất cả đặc điểm.
Ví dụ như hắn biến thành Tam Nhãn Hổ, mặc dù không có thực lực của Yêu
Vương, nhưng khí tức, uy hiếp, đặc điểm thần hồn đều giống y hệt Tam Nhãn
Hổ.
Cho dù đối phương có mạnh hơn đi chăng nữa cũng rất khó nhìn ra, trừ khi hắn
ra tay.
Đây mới là chỗ lợi hại nhất.
Thật ra thực lực đạt đến Thánh cảnh, cho dù là tu sĩ hay là yêu thì đều sẽ có
chút khả năng biến hóa.
Nhưng mà cùng lắm tu sĩ Thánh giai cũng chỉ có thể thay đổi gương mặt và
dáng người, biến thành ngoại hình của một người khác chứ không thể biến từ
người thành một vật khác được.
Hơn nữa, cũng không thể thay đổi được được đặc điểm khí tức và những đặc
thù nội tại.