Ai dám bất kính với bọn họ?
Mặc dù đại năng của Đạo Tuyệt Chi Địa và Tà Tiên Giới, cũng sẽ không tuỳ
tiện xúc phạm bọn họ.
Nhưng mà lúc này, nghe được tiếng cười nhẹ nhàng mang theo ý tứ trào phúng,
ba Thiên Đế không hẹn mà cùng nhíu mày.
Nguyên Đế không khỏi xoa trán, cười khổ.
Mà những Thần Quân có mặt ở đây, vẻ mặt của từng người đều hoảng sợ, lần
lượt lui tránh về phía sau.
“Cung nghênh Thiên Đế Chiến!”
Đám người Quân Vương vội vàng hành lễ.
Còn Không Đế ở giữa và Nguyên Đế ở bên phải cũng đồng loạt đứng lên.
“Chiến Đế, sao ngươi lại đến đây?”
Chỉ có Tu Đế khó chịu bởi vì bị ngăn lại vào lần trước, vẫn ngồi tại chỗ với vẻ
mặt lạnh lùng.
Phía trên Bảo Điện, lại có một toà sen chậm rãi hiện lên.
Nhưng mà, Chiến Đế Lang lại không ngồi trên đó.
Nàng đáp thẳng xuống chính giữa đại điện.
Rõ ràng vẫn là gương mặt tươi sáng của thiếu nữ nhà hàng xóm, nhưng nàng
dừng lại ở giữa, giống như lấy nàng làm trung tâm tạo thành một đế quốc.
Mà nàng chính là nữ hoàng đoạt hết vô số phong hoa, làm cho người ta không
dám nhìn thẳng.
“Ta tới nơi này, chỉ là muốn ngăn cản các ngươi ra tay với Khương Thành mà
thôi.”
“Hừ!”
Cơn tức giận của Tu Đế tăng lên.
“Chiến Đế, ngươi lại muốn bảo vệ hắn? Hắn là gì của ngươi, xứng với ngươi
như vậy?”
Hắn âm trầm phỏng đoán ra.
“Chẳng lẽ, hắn là quân cờ mà ngươi bồi dưỡng?”
Hắn đang cố ý đưa ra âm mưu, dẫn dắt người khác phỏng đoán theo một hướng
nào đó.
Ví dụ như Chiến Đế lợi dụng quân cờ Khương Thành để quấy rối Thiên Cung.
Vậy ý muốn của nàng là gì?
Mỗi người đều có suy nghĩ miên man, bổ não ra một đống vở kịch lớn quyền
mưu tranh đấu.
“Ha…”
Lăng cười nhẹ.
“Tiết Dương, không gặp nhiều năm như vậy, ngươi đã trở nên tự tin hơn rất
nhiều nha.”
Lại một lần nữa nàng gọi thẳng tên húy của Tu Đế.
Làm cho những Thần Quân có mặt ở đây kinh hồn bạt vía, ngay lập tức hận
không thể biến mất tại chỗ, không dám tiếp tục lắng nghe.
Tu Đế có thể nghe ra nàng đang chế giễu chính mình, nhưng không hiểu ý
nghĩa.
“Nếu hắn không phải là người của ngươi, vậy ngươi bảo vệ hắn như vậy làm
gì?”
Lăng vẫn chưa giải thích rõ, ánh mắt nàng nhìn Tu Đế giống như đang nhìn một
tên ngu ngốc.
Sau đó nhẹ nhàng hỏi ngược lại.
“Nếu ta thật sự muốn đối phó ngươi, còn cần phải phiền toái như vậy sao?”
“Thật sự xem trọng bản thân? Ngươi xứng sao!”
“Ngươi!”
Ngay lập tức Tu Đế phá vỡ phòng ngự, tức giận đến mức suýt nữa mặt đỏ tía
tai.
Là Thiên Đế, ai dám xem thường hắn?
Nhưng mà Lăng lại có sức mạnh này.
Mà những người khác cũng nhanh chóng vứt bỏ suy đoán Tu Đế cố tình dẫn dắt
vừa rồi.
Đúng vậy, với sức mạnh của Thiên Đế, nếu thật sự muốn đối phó với ai, cần
phải chơi âm mưu quỷ kế gì đó, quân cờ quấy rối gì đó?
Lão nhân gia nàng trực tiếp ra tay là được rồi.
Nói về chiến đấu một mình, không ai trong chín Thiên Đế khác là đối thủ của
nàng.
Mắt thấy bầu không khí có hơi giương cung bạt kiếm, Không Đế và Nguyên Đế
chỉ có thể đi ra hòa giải.
“Chiến Đế, chút chuyện nhỏ này không đến mức làm phiền ngươi ra mặt.”
“Giết tên Khương Thành kia, cũng không ảnh hưởng gì đến ngươi.”
“Hà tất vì một tiểu nhân vật như vậy mà ảnh hưởng đến tình nghĩa nhiều năm
của chúng ta.”
“Tiểu nhân vật?”
Lăng trực tiếp cười ra tiếng.
“Nếu đã là tiểu nhân vật, vậy thì tại sao vẫn cần ba Thiên Đế các ngươi đích
thân thảo luận?”
“Trực tiếp phái một tiên quan cửu phẩm không phải đã bị nghiền nát rồi sao?”
Không Đế nhíu mày nói: “Không thể nói như vậy, hắn chỉ đang dựa vào cuộc
đánh cược thân phận nhạy cảm, chúng ta vẫn luôn không tiện ra tay mà thôi.”
“Ngươi còn biết hắn có thân phận đương sự của cuộc đánh cược.”
Ánh mắt Lăng lướt qua từng khuôn mặt của ba Thiên Đế.
“Dựa theo ước định của các ngươi, trước khi hiệp ước đánh cược chấm dứt,
song phương đều không được xuống tay với đương sự.”
“Cho nên hiện tại hiệp ước đánh cược kết thúc rồi sao?” Giọng nói trong trẻo
của nàng vang vọng trong điện.
Điều này…
Sắc mặt của ba Thiên Đế và chư vị Thần Quân đều trở nên lúng túng.
Dựa theo ước định, hiện tại chắc chắn không thể động vào Khương Thành.
Nhưng những đại nhân vật như bọn họ, làm việc đều rất “linh hoạt”.
Làm thế nào để có lợi cho bản thân, làm thế nào để đến, ước định không cần
phải tuân thủ một cách cứng nhắc.
“Khụ! Hiệp ước đánh cược thực sự vẫn chưa kết thúc.”
Không Đế ho nhẹ, giải thích: “Nhưng người này thật sự hơi điên cuồng ngang
ngược, chúng ta bắt hắn, cũng là để tránh phiền toái…”
“Ta nhớ rõ năm đó khi các ngươi khuyên ta, đầy miệng đều là phải cải tà quy
chánh bảo vệ Thiên Đạo, quy tắc trật tự tối thượng, tuyệt đối không thể tùy tính
làm loạn.”
Lăng đầy ẩn ý nhìn chằm chằm vào ánh mắt của Không Đế, đến mức suýt nữa
người sau sinh ra cảm xúc tránh né.
“Như thế nào, hiện tại các ngươi làm việc lại không nói quy tắc?”
Ba Thiên Đế lại nghẹn lời.
Lăng của năm đó thiện ác khó phân, làm việc tùy tâm, rắc rối hơn nhiều so với
Khương Thành.
Lúc đó bọn họ vì cảm hóa trấn an nàng, vô số lần khuyên nàng đừng xem
thường các quy tắc, không nên phá hư quy củ, chúng ta cùng nhau xây dựng
một Thiên Đạo chiếu rọi Thiên Cung công bằng nhất, làm cho Nguyên Tiên
Giới hỗn loạn trở nên trật tự ngay chính…
Chỉ là nhiều năm trôi qua như vậy, dù sao lòng người vẫn sẽ hơi thay đổi mà.
“Cho dù như thế nào, chắc chắn Khương Thành phải chết!”
Tu Đế lạnh lùng nói: “Kẻ thù của Ngọc Lưu ta, cho dù Nguyên Tiên Giới bị tiêu
diệt, nhất định cũng phải báo thù!”
“Đó cũng là sau khi hiệp ước đánh cược chấm dứt.”
Nụ cười của Lăng cũng thu lại.
“Trước đó, ai dám động đến hắn, ta sẽ giết người đó.”
“Nếu các ngươi đã quên phép tắc của Thiên Cung, vậy để ta dạy các ngươi.”
Tất cả mọi người trong điện đều ngạc nhiên.
Trước đây đám người Quân Vương và Cảnh Vương làm ầm ĩ muốn bắt giết
Thành Ca, lần lượt cúi đầu, thu trái tim rục rịch kia lại thật tốt.
Tu Đế tức giận đến mức cả người run lên.
Đây là ngang nhiên nhắc nhở.
Nhưng mà cuối cùng hắn cũng không dám trực tiếp đối chọi gay gắt, chỉ có thể
lạnh lùng cười nói: “Vậy nếu như hắn bị người ta giết ở đại hội thông thần thì
sao?”
Còn chưa đợi Lăng đáp lại, ngay lập tức Không Đế ở giữa đã nói tiếp: “Bị giết ở
đại hội thông thần, vậy thì chỉ có thể trách hắn không đủ mạnh, hoàn toàn hợp
với lẽ tự nhiên, không vi phạm bất kỳ quy tắc nào.”
Nguyên Đế cũng gật đầu: “Chết ở đại hội thông thần, ngay cả Tà Tiên Giới
cũng không còn gì để nói.”
“Tốt! Rất tốt!”
Tu Đế lớn tiếng hét lên, nhìn chằm chằm vào nữ nhân trông có vẻ yếu đuối ở
trước mặt.
“Như vậy ngươi cũng không có gì để nói chứ?”
Lăng cười híp mắt nói: “Đó là tuỳ thuộc vào các ngươi, nhưng mà đại hội thông
thần lần này ta cũng sẽ vào sân.”
Đừng nói Tu Đế, ngay cả Nguyên Đế và Không Đế suýt nữa cũng đã nhảy dựng
lên.
“Ngươi muốn làm gì?”
“Lẽ nào ngươi còn muốn bảo vệ hắn ở đại hội thông thần? Gian lận cho hắn hay
sao?”
“Đó thật sự là đã phá vỡ quy tắc!”
“Hơn nữa ngươi đường đường là Chiến Đế, xuất hiện trong loại so tài này, hoàn
toàn phá vỡ cân bằng, cũng không công bằng với những người khác!”
Lăng lắc đầu.
“Ta sẽ không ra tay, cũng sẽ không can thiệp vào bất kỳ kẻ nào bên trong.”
Tu Đế vẫn không yên tâm: “Vậy ngươi vào làm gì?”
“Ta chỉ muốn ở gần để nhìn xem Khương Thành tạo ra kỳ tích như thế nào.”
Vẻ mặt mọi người hoảng hốt đến mức xuất hiện một khoảng lặng.
Một lát sau, Nguyên Đế và Không Đế không hẹn mà cùng lắc đầu.
Thậm chí Tu Đế còn trực tiếp cười nhạo.
“Lẽ nào ngươi còn cảm thấy hắn có thể tỏa sáng ở đại hội thông thần này?”
“Đừng quên, lần này có đến hai mươi Đạo Thánh tham gia đại hội.”
“Cho dù hắn có thể xông vào trận thứ tư, thì đó cũng xem như là ngoài ý
muốn.”