Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Các đệ tử đi đến đều là đệ tử phân vào “tổ Giáp” lần trước.

Nhóm người này ước chừng có khoảng hơn năm trăm ngàn người.

Mấy ngày nay bọn họ cả ngày đều đắm chìm trong trạng thái mâu thuẫn vừa vui

sướng vừa nôn nóng.

Vui sướng vì đã báo danh được rồi, rất nhanh thôi là có thể lấy được đan dược

rồi.

Còn nôn nóng vì những tháng ngày chờ đợi nó lại dài dằng dặc như vậy.

Vừa rồi Cung Tình triệu tập tất cả đệ tử, nói là nhóm đan dược thứ hai luyện

xong rồi.

Bọn họ còn tưởng rằng đó là lượt của bọn họ.

Kết quả từng lượt đan dược phát ra, đã phát đầy đủ cho bốn trăm ngàn người,

nhưng lại không hề có tên của bọn họ.

Những người cầm được đan dược đều là những người lần trước báo danh ở

Luân Chuyển đường của Cung Tình.

Bọn họ không thể không chủ động đến hỏi.

Kết quả Cung Tình chỉ bỏ lại một câu, phần vật liệu đó của các ngươi không

phải ta nhận, không thuộc quản lý của ta.

Thế nên, bọn họ chỉ có thể đến tìm Thập Phương Đường.

“Không phải ngươi nói lượt của bọn ta là nhanh nhất sao?”

“Đúng vậy, bọn ta là cấp Giáp đấy.”

“Tại sao đều phát cho bọn họ hết rồi, còn không phát cho bọn ta?”

“Chẳng lẽ còn chưa giao vật liệu của bọn ta lên trên ư?”

Sắc mặt của đám trưởng lão ai nấy đều khó coi.

Bọn họ không thể trực tiếp nói vật liệu vẫn chưa giao lên trên được.

Một khi nói như vậy, thì sẽ tạo thành hình ảnh hội trưởng lão không có tài cán

gì.

Chỉ có thể ậm ờ trốn tránh, tiếp tục dây dưa.

“Thái Thượng Cung Chủ luyện đan cũng cần thời gian nghỉ ngơi, vẫn chưa đến

lượt của các ngươi.”

“Huống hồ mới có hai tháng, các ngươi vội vã cái gì?”

“Đừng nói đến hai tháng, cho dù đợi hai năm, hai mươi năm cũng đã sao?”

“Đối với chúng ta mà nói, chẳng qua cũng chỉ là khoảng thời gian ngắn ngủi mà

thôi!”

Các đệ tử oán thầm trong lòng, hai tháng đối với Tiên Nhân quả thực là rất ngắn

ngủi.

Bọn họ cũng có thể đợi được.

Nhưng vấn đề là, bốn trăm ngàn người cũng nộp vật liệu lên Luân Chuyển

đường cùng lúc đó đều đã nhận được rồi.

So sánh như vậy, “tổ Giáp” như bọn họ còn có mặt mũi gì nữa.

Nhưng bây giờ, ngoài miệng bọn họ cũng không biết nên nói gì.

Dù sao thì trước mắt cũng chỉ có Thập Phương Đường có thể giao vật liệu lên.

Thời gian cứ trôi qua từng ngày từng ngày.

Chẳng bao lâu sau lại qua ba tháng rồi.

Đan dược của các đệ tử vẫn chưa có tin tức gì.

“Chư vị trưởng lão, đan dược của bọn ta sao vẫn chưa luyện xong?”

Lần này không chỉ có đệ tử “tố Giáp” nữa mà còn có cả đệ tử của “tổ Ất” cũng

vội vàng chạy đến.

“Còn có bọn ta nữa?”

“Lần trước không phải ngươi nói bọn ta là tổ Ất, có thể báo danh ở lượt tiếp

thao sao?”

“Đúng vậy, Thập Phương Đường sao vẫn không nhận vật liệu của bọn ta?”

“Chẳng lẽ hội trưởng lão lừa bịp bọn ta hay sao?”

Chư vị trưởng lão tỏ vẻ “khoảng thời gian này bọn ta cũng sứt đầu mẻ trán

đây”.

Ba lần bảy lượt chạy đến Thái Nguyên Điện, nhưng tin tức nhận được đều là

Thái Thượng Cung Chủ đang bế quan tĩnh dưỡng, căn bản còn không nhìn thấy

hắn.

Kéo dài hơn một ngày, bọn họ liền bị dày vò thêm một ngày.

Để bình ổn sự bất mãn của các đệ tử, Nguyên Quang không thể không đích thân

ra mặt.

“Thái Thượng Cung Chủ luyện nhiều Đế Đan như vậy, cũng cần nghỉ ngơi một

khoảng thời gian.”

“Các ngươi thúc giục cái gì, cũng sẽ không thiếu phần của các ngươi!”

“Mới có ba tháng đã không giữ được bình tĩnh còn có thể làm Tiên Nhân gì

chứ?”

“Không bằng các ngươi quay về bế quan, sau khi kết thúc, lượt đan dược này tự

nhiên sẽ đến tay thôi.”

May mà hắn là Đạo Thánh, nếu không thì đám đệ tử đã tức giận chửi luôn trước

mặt rồi.

Khảo thí tuyển chọn lần trước bọn họ tổ chức long trọng như vậy, lúc ấy nói dễ

nghe biết bao nhiêu?

Kết quả bây giờ lại lật lọng?

Thời gian tiếp tục trôi đi.

Chẳng mấy chốc đã qua một năm rồi.

Trong thời gian một năm này, Khương Thành vẫn luôn “nghỉ dưỡng”, cũng

không giúp đỡ bất cứ ai luyện đan cả.

Áp lực của hội trưởng lão càng ngày càng tăng.

Lúc nào cũng có đệ tử đến trước cửa hỏi, khi nào thì phát đan dược cho bọn họ,

khi nào thì cho bọn họ báo danh.

Không chịu được phiền phức, bọn họ chỉ có thể lần lượt nhao nhao tuyên bố với

bên ngoài bế quan tu luyện, bất cứ ai cũng không được quấy nhiễu.

Nhưng cách này hiển nhiên không giải quyết được vấn đề.

Âm thanh chất vấn của các đệ tử bất mãn cũng càng ngày càng nổi lên.

“Rốt cuộc là Thập Phương Đường có được hay không?”

“Cẩn thận nghĩ lại, đến bây giờ bọn họ vẫn không thể đem về được một phần

đan dược nào!”

“Hừ, lúc đầu khảo thí buộc chúng ta phải đứng về phía họ, bây giờ đến cái lông

cũng không có được?”

“Không phải còn muốn tổ Bính tổ Đinh chúng ta quay về tự kiểm điểm mình vì

sao điểm số lại thấp như vậy ư, ha ha ha…”

“Điểm số cảm tình có cao hay không đãi ngộ cũng giống nhau thôi.”

“Thập Phương Đường cái gì chứ, chính là thứ uổng công vô ích!”

“Lúc đầu ngoan ngoãn để Luân Chuyển đường thu nhận hết toàn bộ vật liệu thì

bây giờ tất cả chúng ta cũng đã lấy được đan dược rồi.”

“Đều trách bọn họ không có việc gì đi kiếm chuyện!”

Những tiếng bàn tán đó, các đạo tôn của hội trưởng lão đều có thể nghe thấy.

Nguyên Quang Đạo Thánh thậm chí còn có thể cảm nhận được rõ ràng, uy tín

của bản thân đang càng ngày càng giảm sút.

Sự bất mãn của các đệ tử với hội trưởng lão, càng ngày càng tăng lên.

Cứ tiếp tục như vậy, thậm chí hội trưởng lão còn có khả năng trở thành cái gai

trong mắt của đám đệ tử nữa.

Rốt cuộc thì hắn cũng không thể ngồi yên được nữa.

Một năm nay, hắn đã bay đến Thái Nguyên Điện lần này là lần thứ 50 rồi.

Xuất hiện ở trước mặt hắn vẫn là Lâm Tinh và Tuyết Diệc.

“Khương Thái Thượng vẫn đang bế quan tĩnh dưỡng à?”

“Thời gian cũng lâu như vậy rồi, hẳn là cũng nghỉ ngơi đủ rồi nhỉ?”

“Có thể truyền tin đến cho hắn để hắn trước hết luyện xong đan dược cho mọi

người được không?”

Nằm ngoài dự đoán của hắn, lần này chúng nữ không nói Khương Thành đang

bế quan tĩnh dưỡng không thể quấy rầy nữa.

Mà mỉm cười lắc đầu.

“Không có nha, Thái Thượng Cung Chủ đã xuất quan rồi.”

“Cái gì!”

Nguyên Quang liền nhảy dựng lên.

“Hắn đã xuất quan rồi, sao các ngươi không báo cho ta sớm?”

Hắn còn không phân minh đã xông thẳng lên.

Cả đời này Nguyên Quang cũng không muốn gặp được Khương Thành như lúc

này.

Tổ tông, ngươi mau mau luyện xong đống vật liệu này đi.

Chờ đến lúc luyện xong, thì ngươi thích gì cũng được!

Nhưng mà, sau khi hắn xông vào trong thì lại không thể nhìn thấy Khương

Thành đâu.

Sau lưng truyền đến tiếng cười khúc khích của đám Lam Diệu và Vụ Duyên.

“Thái Thượng Cung Chủ với Cung Chủ của bọn ta kết bạn ra ngoài dạo chơi

giải sầu rồi.”

“Ha ha ha….”

“Hắn không có ở trong cung đâu, ngươi đến chậm một bước rồi!”

Ra ngoài dạo chơi?

Con mẹ nó ngươi đang nhắm vào ta đúng không?

Nguyên Quang suýt chút nữa đã muốn chửi ầm lên, nhưng mà hắn lại không

dám chửi Khương Thành, chỉ có thể đổ hết lửa giận lên đầu Cung Tình.

“Quả thực là buồn cười, lố lăng!”

“Nàng thân là Cung Chủ, không trấn giữ Băng Cung, sao lại có thể tùy tiện ra

ngoài như thế?”

“Đây là việc không làm tròn nhiệm vụ rất nghiêm trọng…”

“Phó Cung Chủ, lời nói của ngươi thật chẳng có đạo lý gì.”

Lam Diệu cười ngắt lời hắn.

“Dù sao thì hội trưởng lão các ngươi có bản lĩnh lớn như vậy, tự mình có thể

quyết định tất cả mọi chuyện, cũng không cần Cung Chủ của bọn ta phải ra mặt

đâu.”

“Đúng thế, gần đây tất cả sự việc đều do hội trưởng lão các ngươi xử lý, Cung

Chủ của chúng ta không có chuyện gì làm cả, ra ngoài giải sầu thì làm sao hả?”

“Chẳng lẽ các ngươi còn muốn nhốt nàng lại, hạn chế tự do của nàng sao?”

“Nàng không ở đây, không phải đúng là làm thỏa mãn ý nguyện của các ngươi

rồi sao?”

Nguyên Quang Đạo Thánh cuối cùng cũng tỉnh táo lại trong cơn thịnh nộ.

Đúng vậy, Khương Thành chính là đang nhằm vào hắn!

Hắn nhất định không nhận vật liệu của Thập Phương Đường, chính là không hỗ

trợ hội trưởng lão bọn họ.

Cuối cùng thì hắn cũng ý thức được, bản thân đã phạm phải sai lầm ngu xuẩn

như thế nào.

Cung Tình là do Khương Thành đẩy lên, lật đổ mất quyền lực của Cung Tình

chính là muốn khiêu chiến với Khương Thành.

Dưới loại tình huống này, ngươi còn trông chờ hắn sẽ giúp đỡ ngươi luyện đan

hay sao?

Nằm mơ cũng không thể ngây ngô như thế được!

“Khi nào thì hắn quay về?”

“Cái này thì bọn ta cũng không biết được.”

Tiếng cười của chúng nữ không ngừng lại.

“Có thể là ngày mai, cũng có thể là trăm triệu năm sau.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK