kiếm đạo thập tam trọng.
Lấy công đối công!
Ta không ngăn cản được lực lượng Đạo Thánh sáng tạo kia.
Nhưng ngươi cũng không ngăn cản được thế giới kiếm đạo của ta!
Nhưng mà một lúc sau, bất ngờ đã xảy ra.
Chỉ thấy trên bầu trời cao, Thần Quân của bí bảo viên châu mà Thích Vương
lấy ra kia bùng lên.
Một vòng lại một vòng quầng sáng giống như đường núi quanh co uốn lượn gập
ghềnh.
Thu hút hết tất cả công kích kiếm đạo huỷ thiên diệt địa kia đến.
Thế giới kiếm đạo rực rỡ không ngừng lượn vòng trong từng vòng quầng sáng
kia, cuối cùng đánh vào bên trong viên châu!
Chỉ thấy viên châu kia đột nhiên bành trướng trong nháy mắt.
Suýt nữa bị một kiếm này làm nổ tung!
Ngay sau đó, ở nơi xa nào đó ầm ầm nổ vang.
Một kiếm này của Khương Thành vậy mà bị di chuyển đến nơi khác một cách
thần kì, không thể đánh trúng bản thân Thích Vương.
Vô số ngọn núi ở phía xa hoá thành bột mịn, dưới sự tàn phá của thế giới kiếm
đạo đã trải qua vô số lần huỷ diệt, cuối cùng hoá thành hố sâu đen kịt sâu thẳm.
Nhiều năm sau, có lẽ nơi đó sẽ trở thành một vùng biển lớn bao la.
Đám người Lư Vương và Dực Vương đằng sau suýt nữa kinh ngạc kêu lên.
Bí bảo viên châu này của Thích Vương tên là Triều Nguyên Chuyển Tinh Châu.
Đến cấp độ của Khương Thành, công kích căn bản không tồn tại tình huống
không đánh trúng gì đó.
Điều khiển chính xác là thao tác căn bản.
Mà hiệu quả của viên châu này chính là di chuyển hết tất cả công kích Tiên lực.
Chỉ cần bản chất công kích của ngươi là Tiên lực, vậy thì nhất định sẽ bị di
chuyển đến nơi khác, sẽ không thương tổn đến chủ nhân của viên châu này.
Thủ đoạn của loại di chuyển này rất không theo đạo lí, đã đến gần lực Thiên
Đạo rồi.
Chỉ có điều, dù sao nó cũng không phải là Thiên Đạo Chí Bảo, mà là bí bảo,
công kích Tiên lực di chuyển có cực hạn.
Sáu vị Thần Quân quen biết Thích Vương nhiều năm như vậy, nhiều lần nhìn
thấy hắn sử dụng viên châu này.
Nhưng đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy viên châu bị một đạo công kích chống
đỡ đến bành trướng lên trong quá trình di chuyển.
“Thật là quá không thể tin được!”
Trước kia khi Thích Vương sử dụng viên châu này, đối thủ đối mặt đều là Đạo
Thánh đấy.
“Rốt cuộc một kiếm này có uy năng bậc nào?”
“Vậy mà suýt nữa đẩy Chuyển Tinh Châu kia đến sụp đổ.”
“Ý cảnh của kiếm đạo thập tam trọng quả nhiên danh bất hư truyền mà!”
Mấy vị Thần Quân của Thiên Cung bọn họ còn tốt, dù sao đã đến Đế Kiếm
Tinh.
Tám vị Đạo Thánh của Tà Tiên giới bên cạnh kia vẫn là lần đầu nhìn thấy kiếm
đạo thập tam trọng của Khương Thành, toàn bộ đều bị doạ đến kinh ngạc hô lên
ngay tại chỗ.
“Chuyện này sao có thể?”
“Hắn thế mà có được kiếm đạo bậc này?”
“Khó mà tin được…”
Kiếm đạo thập tam trọng vẫn như cũ cực kì hiếm thấy ở cấp bậc Đạo Thánh.
Lúc này, cuối cùng bọn họ cũng ý thức được sự mạnh mẽ về thực lực của
Khương Thành.
May mà Thích Vương có Chuyển Tinh Châu kia.
Nếu như đổi thành một Đạo Thánh không có bí bảo thích đáng, vậy thì đã thật
sự bị đánh trúng rồi.
Cũng ngay vào lúc này, đạo công kích đặc biệt kia của Thích Vương cuối cùng
cũng đã đánh đến.
Thành Ca đã tránh vô số lần, bất đắc dĩ công kích này của đối phương cũng là
“Điều khiển chính xác”, đuổi theo hắn không buông.
“Ha ha ha!”
“Ổn rồi!”
“Tên này thua rồi!”
Một đám Thần Quân Thiên Cung vỗ tay cười lớn.
Vừa rồi khi chiến đấu kịch liệt nhất, đám người Lư Vương Dực Vương rục rịch
muốn động.
Nếu không phải là chú ý đến tự tôn của Thích Vương, bọn họ đều đã không
nhịn được xông vào chiến trường chơi nhiều đánh một rồi.
Hiện tại nhìn thấy Thích Vương đã nắm chắc thắng lợi trong tay, nhất thời toàn
bộ đều đã yên tâm.
“Vừa rồi doạ ta giật cả mình.”
“Tên này không ngăn cản được Thánh lực đặc biệt này, vậy nói rõ hắn không
phải là Đạo Thánh đâu?”
Nếu như là Đạo Thánh, hoàn toàn có thể dùng lực lượng đặc biệt của chính
mình tạo ra để triệt tiêu công kích.
Mà hiển nhiên Khương Thành không làm được loại chuyện này.
Tiên lực của hắn đối mặt với Thánh lực của Thích Vương căn bản không có tác
dụng gì.
“Nháo loạn cả nửa ngày, thực ra hắn vẫn là Đạo Tôn?”
“Xí, vậy thì còn chênh lệch một cấp độ với chúng ta đấy.”
Trên miệng nói như vậy, nhưng thực ra trong lòng bọn họ càng thêm chấn động.
Một Đạo Tôn, thần hồn, Tiên lực và Pháp Tắc không gian đều không kém hơn
Đạo Thánh, đây rốt cuộc là quái thai chủng loại gì vậy?
Nếu như tương lai người này trở thành Đạo Thánh, vậy thì lại sẽ như thế nào
đây?
Lúc này, bọn họ càng thêm xác định suy đoán lúc trước kia.
Khương Thành thật sự sẽ tạo thành uy hiếp với Thiên Đế.
“Haizz!”
Thành Ca trong chiến đấu thở dài một hơi.
“Cũng coi như là đã xuất ra lực chiến đấu đại khái rồi.”
Vừa rồi hắn quyết đấu bình thường như vậy chỉ là vì thử xem hoả lực hiện tại
của mình mạnh bao nhiêu.
Hiện tại cũng coi như là đã nhìn ra rồi.
Nếu như Thích Vương không có Chuyển Tinh Châu, vậy trận chiến này tỉ lệ cao
là mình sẽ chiến thắng.
Bởi vì lực sát thương trong nháy mắt của kiếm đạo thập tam trọng phải càng
mạnh hơn Thánh lực kia, đủ để một kích đánh đối phương thành nửa tàn phế.
Nhưng trước khi chiến thắng, bản thân Khương Thành cũng phải bị Thánh lực
đánh thương.
Từ góc độ này mà nói, hiện tại hắn quả thực có thể xưng là “Đạo Thánh”.
Mặc dù không có lực lượng tự tạo ra của Đạo Thánh kia, nhưng lực công kích
của hắn còn mạnh hơn phần lớn Đạo Thánh.
“Thử nghiệm hoàn tất, bắt đầu dọn bãi thôi.”
Cuối cùng hắn ấn mở bảng điều khiển kĩ năng, lấy ra đòn sát thủ cuồi cùng.
Khởi động kĩ năng Thiên Đạo - Thăng Nguyên Hồng Vân.
Sau khi kĩ năng này thắp sáng, toàn bộ hơn ba triệu tên môn đồ có mặt ở Băng
Cung, bất luận là Đạo Thánh hay Tôn Giả, đỉnh đầu đều xuất hiện một đám mây
đỏ nhỏ mini.
Mà đỉnh đầu của Khương Thành tự nhiên cũng không ngoại lệ.
Bởi vì thanh tiến độ của đám mây đỏ này vẫn chưa đầy, hiệu quả không bằng
đám mây đỏ bỉnh thường Vân Di Đạo kia.
Nhưng nhân số khủng bố bày ở đó, hiệu quả phụ gia quả thực là tăng mạnh…
Trong nháy mắt, thực lực của hắn điên cuồng tăng vọt.
Một kiếm chém ra lại là kiếm đạo thập tam trọng.
Lần này, trong khoảnh khắc Thích Vương nhìn thấy kiếm đạo kia toả ra đã trực
tiếp bị doạ đến hét lên.
“Đây là cái gì!”
Đều cùng là kiếm đạo thập tam trọng, nhưng uy lực của lần này lại đã tăng
phạm vi trên gấp năm lần!
Không!
Có lẽ đã gấp mười lần rồi nhỉ?
Hắn vẫn chưa phản ứng lại, ý cảnh của kiếm đạo thập tam trọng được Thăng
Nguyên Hồng Vân phụ gia kia xông vào trong Chuyển Tinh Châu giống như lần
trước.
Ngay sau đó một tiếng ầm ầm nổ vang.
Chuyển Tinh Châu không bất ngờ gì nổ tung ra.
“Không!”
Bí bảo Thiên Đạo là chói chặt với bản thân đấy, trong khoảnh khắc sụp đổ,
Thích Vương đã bị phản phệ mãnh liệt.
Cả người lập tức ủ rũ xuống.
Nhưng mà hắn lúc này làm gì còn có thời gian đi trị thương.
Nháy mắt sau đó, kiếm đạo thập tam trọng nổ vỡ Chuyển Tinh Châu đã chôn
vùi hắn.
Giống như lần chém giết Dị Minh Đạo Thánh kia.
Thích Vương đối diện căn bản không có chút lực phản kháng nào.
Mà những Đạo Thánh đằng sau lưng hắn kia ngay từ lúc đầu đã cuống quýt lui
ra.
Uy năng của kiếm đạo mạnh mẽ giống như nước lũ cuồn cuộn sau khi vượt qua
Thích Vương, lại tiếp tục xông về phía hư không phía xa.
Sau không biết bao xa cuối cùng mới dừng lại.
Mà lại nhìn trong sân, Thích Vương đã ngay cả vụn xương cũng không còn.
Ngay cả đạo giáp bát giai kia của hắn cũng đều bị một kiếm này trực tiếp phá
huỷ, càng đừng nhắc đến người bên trong.
Một thế hệ cường giả cứ như vậy ngã xuống.
Mà trong khoảnh khắc chiến đấu kết thúc, Khương Thành cũng đã vội vàng dập
tắt kĩ năng “Thăng Nguyên Hồng Vân” này.
Thế là trong nháy mắt, đám mây đỏ trên đỉnh đầu hắn và hơn ba triệu môn đồ
cũng biến mất theo.
Hiệu quả phụ gia cũng không còn nữa.
Không phải là hắn không muốn thu hút sự chú ý, mà là kĩ năng này phải trả đại
giá quá lớn!
Khi sử dụng kĩ năng Thiên Đạo, không cần lực thần hồn gì đó, cũng không cần
Tiên lực và lực quy tắc.
Thoạt nhìn không có bất kì hao phí nào, nhưng một lúc vừa rồi kia, Khương
Thành đã ít đi một tỷ điểm tiên nguyên.