Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đồng loại mà ngươi nói, là đều có lực thiên địa này?”

Khương Thành chỉ vào vị trí trái tim mình, đột nhiên hắn cảm thấy không được

thơm lắm.

“Thì ra thứ này không phải là thứ độc nhất vô nhị à.”

Nhìn sáu bồ đoàn trong sân, có nghĩa là trên thế giới này tổng cộng có sáu

người có được lực thiên địa đặc biệt.

Điều này làm cho hắn cảm thấy sự lợi hại của bản thân đã giảm xuống một cách

nghiêm trọng.

Chỉ Dư hiển nhiên vẫn không biết bản tính sặc sỡ của hắn.

Nàng thu hồi lực lượng đó, ảo ảnh của cánh tay dần dần biến mất.

“Di cốt thiên thần tổng cộng có sáu phần, nếu có được một phần trong đó thì có

thể có được lực thiên địa đặc biệt.”

“Vị trí ngươi nhận được là trái tim của thần, cũng là phần cuối cùng.”

“Sau khi gom đủ sáu phần này, chúng ta có thể lập tức dung hợp.”

“Chờ một chút, chờ một chút…”

Thành ca nghe thấy thế thì nhíu mày: “Có thể cho ta suy nghĩ một chút không?”

“Di cốt thiên thần là cái gì?”

Chỉ Dư cũng nhìn ra được hắn không hiểu gì cả.

“Thiên thần là sinh linh đầu tiên của Thiên giới, sức mạnh của hắn vượt qua cả

Thiên Đạo.”

“Mà hắn cũng là thủy tổ của Thiên tộc bọn ta, hắn đã điểm hóa nhóm người

Thiên tộc đầu tiên tu luyện linh ý, và những người đó về sau được gọi là nguyên

sĩ.”

“Nhưng sau đó, những nguyên sĩ đó đã phản bội, thế mà lại cấu kết với Thiên

Đạo, cùng nhau mưu hại hắn.”

“Thiên thần bị giết, cơ thể chia năm xẻ bảy, tổng cộng chia làm sáu bộ phận.”

“Lần lượt là hai tay, hai chân, trái tim và đầu, sáu bộ phận này được cất giấu ở

những vị trí khác nhau ở Thiên giới.”

“Người xưa tương truyền, thiên thần không thể bị hủy diệt hoàn toàn, sáu bộ

phận sẽ dần dần hồi phục sức mạnh.”

“Nhưng dưới sự can thiệp của Thiên Đạo, bọn họ không thể tự mình tổ hợp lại

với nhau. Chỉ có thể mượn vật dẫn của người khác mới có thể dung hợp lần

nữa.”

“Mà một khi sáu bộ phận được kết hợp lại với nhau thì sẽ tái hiện lại thần uy

của thiên thần ngày xưa!”

“Trước khi năm người bọn ta ở đây, đã lần lượt nhận được năm bộ phận khác,

vẫn luôn chờ trái tim của thần cuối cùng trở về vị trí.”

À, cái này…

Nghe xong tất cả, khuôn mặt của Khương Thành đã trở nên đờ đẫn.

Khoa học phổ thông của Chỉ Dư rất đơn giản, hắn nghe hiểu hết, chỉ là bị chấn

động mạnh mà thôi.

Sinh linh đầu tiên của kỷ nguyên đầu tiên, hơn nữa còn bị chia năm xẻ bảy?

Đây có phải là tiết tấu của bàn cổ đại thần không?

Hồi sinh thiên thần viễn cổ, đây là kịch bản gì?

Hiện tại rốt cuộc hắn cũng hiểu được, vì sao quốc sư của Tinh U và nguyên sĩ rõ

ràng không quen biết, nhưng bọn họ lại đang kìm nén lòng hăng hái muốn giết

chết mình.

Năm đó nguyên sĩ giết chết thiên thần, đương nhiên sợ bị trả thù rồi.

Phàm là nhìn thấy bất kỳ mầm mống nào về sự sống lại của thiên thần, không

phải sẽ nhanh chóng dập tắt sao?

“Vì vậy, người tìm đến ta, chỉ là để hợp thể với ta sao?”

Chỉ Dư nhẹ nhàng gật đầu.

“Chỉ cần lục thánh chúng ta hợp thể, uy nghiêm của thiên thần xuất hiện lại trên

thế gian, Tiên tộc đó rất dễ dàng san bằng!”

Trong đôi mắt trong như pha lê của nàng mang theo sự phấn khích không che

giấu được.

“Khi đó, số phận bấp bênh của Thiên tộc chúng ta sẽ được cải thiện, chúng ta sẽ

là anh hùng cứu vớt Thiên tộc.”

Thành ca nhìn nàng một cách kỳ lạ, thầm nghĩ không ngờ trong lòng ngươi còn

cất giấu một giấc mộng anh hùng.

“Giấc mơ rất đẹp, nhưng ta có một câu hỏi muốn hỏi.”

“Sau khi hợp thể thành công, chúng ta có thể nhận được lợi ích gì?”

Chỉ Dư há khuôn miệng nhỏ nhắn, như thể không ngờ rằng hắn lại có thể nói về

lợi ích trong sự nghiệp cao quý vĩ đại như vậy.

Đến nỗi trong một chốc không biết nên trả lời hắn như thế nào.

Cẩn thận nghĩ lại cũng đúng, Khương Thành cũng không phải người Thiên tộc.

Hắn sẽ không đồng cảm với số phận của Thiên tộc.

Hiện tại hắn hơi nghiêng về phía Thiên tộc chỉ là bởi vì Tinh Diệu Hoàng và

Tông Phiêu Vương đối đãi với hắn quả thật cũng không tệ lắm.

“Hơn nữa, một khi thiên thần sống lại, ý thức của hắn thức tỉnh, ý thức của

chúng ta biến mất, chẳng phải là sẽ trở thành một phần của thân thể hắn.”

“Như thế và chết thì có gì khác nhau?”

Chỉ Dư cười lắc đầu: “Ngươi hiểu lầm rồi, hợp thể chỉ là tái hiện lại uy lực của

thiên thần, thiên thần ngày xưa cũng sẽ không sống lại.”

“Chờ cho đến khi Tiên tộc bị huỷ diệt trong tương lai, sau khi đại công cáo

thành, chúng ta vẫn có thể huỷ bỏ hợp thể.”

“Làm sao ngươi biết hắn sẽ không sống lại vậy?”

“Là ta nói cho nàng biết.”

Đột nhiên có một nam tử trung niên râu đen mặc áo xám bay vào từ bên ngoài

điện.

Người này cao to cường tráng, hai mắt sâu sắc, vừa nhìn đã có khí chất đại bàng

xem sói của thượng vị giả.

“Mặc Đỉnh, ngươi đến rồi à!”

Chỉ Dư đứng dậy, chào người này.

Nam tử trung niên nhẹ gật đầu, sau đó sải bước đi tới cái bồ đoàn ở trên ngồi

xuống.

“Bộ phận ta nhận được là đầu của thiên thần, nơi đó vốn là nơi ý thức của thiên

thần ngày xưa, vì vậy ta có thể giải đáp câu hỏi này.”

Hắn nhìn Khương Thành, nghiêm túc nói: “Đầu của thiên thần không hề có bất

kì ý thức nào tồn tại.”

“Ta có được đầu đã hàng trăm tỷ năm, chưa từng có bất thường, chỉ riêng điều

này cũng đã đủ để chứng minh rằng hợp thể sẽ không đánh mất chính mình. ”

“Được rồi.”

Khương Thành gật đầu, sau đó đứng dậy, sải bước đi ra ngoài điện.

“Sắp hợp thể rồi, ngươi còn đi đâu vậy?”

Chỉ Dư vội vàng đuổi theo.

Thành ca nhún vai: “Ta không có hứng thú gì với việc hợp thể này, cũng không

muốn hợp thể.”

Trong lòng hắn cũng không có giấc mộng hợp thể gì.

Đặc biệt là khi nghĩ về một số cảnh tượng có thể xuất hiện, càng cảm thấy nhục

nhã hơn.

Hơn nữa bản thân là nhân vật chính mà, thế mà phải liên thủ hợp thể với người

khác, vậy đến lúc đó chẳng phải hào quang anh hùng của bản thân sẽ chia làm

sáu phần sao?

Quá nhạt nhẽo.

“Tại sao vậy hả?”

“Ngươi không muốn cứu vớt số phận của Thiên tộc sao?”

Nhìn đôi mắt có phần nào mang theo vẻ cầu khẩn của nàng, Thành ca mềm

nhũn.

Suýt nữa buộc miệng thốt ra: Ca thật sự không thể nói không với ngươi mà.

Nhưng hắn cắn răng, vẫn cảm thấy nguyên tắc không thể ném, bản thân không

thể bị sắc đẹp mê hoặc.

Phải quyết đoán!

Ca nhắm mắt lại, dứt khoát nói: “Ngươi biết đấy, ta cũng không phải người

Thiên tộc, đây cũng không phải là thiên chức của ta.”

“Nhưng nếu không có ngươi, vĩnh viễn bọn ta cũng không thể hợp thể được.”

Nhìn thấy hắn sắp rời đi, bởi vì quá mức lo lắng, Chỉ Dư vội vàng ôm lấy cánh

tay phải của hắn.

“Ngươi xem như là giúp bọn ta, được không?”

Cảm nhận được xúc cảm mềm mại truyền đến từ cánh tay, Thành ca hít sâu một

hơi.

“Đây là vấn đề nguyên tắc!”

Chỉ Dư ôm càng chặt hơn, đầu dán lên vai hắn.

Giống như là sợ hắn đột nhiên biến mất ngay tại chỗ, từ nay về sau không tìm

thấy nữa.

“Những người biết về truyền thuyết thiên thần ở bên ngoài đều rất thèm muốn

vị trí thiên thần, nếu như bọn họ biết được ngươi là chủ nhân của trái tim của

thần, chắc chắn bọn họ sẽ xuống tay với ngươi.”

“Hiện tại cảnh giới của ngươi cũng không cao, hơn nữa ngươi cũng không biết

tu luyện lực thiên như thế nào, không có năng lực tự bảo vệ mình, rất nguy hiểm

đấy…”

Khương Thành vốn định nói ca chỉ sợ kẻ thù không đủ mạnh.

Nhưng vừa nghe câu ‘tu luyện lực thiên’ phía sau, hắn đã thay đổi chủ kiến.

Hoá ra lực thiên của tia chớp màu tím đó còn có thể tu luyện để trở nên mạnh

mẽ hơn sao?

Nghĩ như vậy ngược lại rất có tiềm năng mà.

“Thôi, thật sự là thua ngươi mà, ta nể mặt ngươi.”

“Thật tốt quá!”

Chỉ Dư lập tức mỉm cười, bàn tay ngọc xanh tươi lau khóe mắt.

“Suýt nữa là ngươi dọa chết ta rồi, ta còn tưởng rằng ngươi thật sự không muốn

giúp bọn ta nữa cơ.”

Sắc mặt Thành ca chính trực, nghiêm nghị nói: “Sao ta có thể làm cho mỹ nữ

như ngươi thất vọng được, điều đó không phù hợp với nguyên tắc làm người

của ta!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK