“Ngọc Hoàn Vương là người của dị giới, bọn ta lại không phải!”
“Dựa vào đâu cũng cuốn bọn ta vào?”
“Bọn ta là Tộc nhân Tiên tộc sinh ra và lớn lên ở đây, tại sao phải bị hắn liên
lụy?”
Bên trong triệu Tiên Tộc bọn họ, quả thực phần lớn đều không phải là người
xuyên không.
Người xuyên không thật sự cũng chỉ hơn hai mươi ngàn người.
Những người này hiện tại hận không thể xé rách mặt Quân Vương.
Con mẹ nó, bọn ta đến nhờ cậy ngươi, ngươi lại làm việc như thế đây?
Bí mật lớn như xuyên không này, ngươi cũng có thể tùy tiện nói với người khác
sao?
Quả thực là bị ngươi hại thảm!
Chỉ là, lời biện bạch và xin tha của bọn họ không hề có tác dụng gì.
Ở trong mắt ba vị đế hoàng, lập trường của tộc quần vứt bỏ Tiên Tộc cũng chỉ
có người xuyên không thôi nhỉ?
Mà trên thực tế, cũng quả thực là như vậy.
Trong hơn triệu người này, người xuyên không đa phần đều là Đạo Thần, Đạo
Thánh.
Tiên Tộc bản thổ đều là môn đồ và tiên nhân bọn họ mang đến.
Tinh U quốc sư đương nhiên biết điều đó, bên trong này phần lớn người không
phải là người xuyên không.
Nhưng Tiên Tộc vốn là kẻ địch của Thiên Tộc.
“Chuyện đã như vậy, các ngươi vẫn là yên tâm chịu chết đi.”
“Tiêu diệt kẻ xâm nhập dị giới, đây là vì sự yên ổn của toàn bộ Thiên giới!”
Cùng với giọng nói của hắn rơi xuống, lại có hơn hai trăm tên tộc nhân Thiên
tộc bị áp đi ra.
“Những người này cũng đều là người đến từ thế giới kia của các ngươi!”
“Mặc dù bọn họ che giấu rất sâu, nhưng dòng thiên hà bên ngoài Vân Điên linh
cảnh kia, bản thân chính là một trận kiểm tra.”
“Bọn họ bại lộ sạch sẽ.”
Quân Vương đã hiểu rồi.
Hoàn toàn hiểu rõ rồi.
Những năm này, hắn chỉ là một tên hề bị lợi dụng mà thôi.
Người ta sớm đã biết thân phận của hắn, nhưng chỉ là không nói.
Mà là cố ý lợi dụng mồi câu là hắn, câu ra càng nhiều “người xuyên không”
hơn.
Thuận tiện, còn khiến bọn họ giúp đỡ xuất lực giết một đống lớn Tiên Tộc.
“Khó trách gần đây các ngươi muốn triệu tập tất cả tộc nhân Thiên tộc.”
“Hóa ra, chỉ là vì để trừ bỏ mối họa ngầm…”
Toàn trường đã là một mảnh sôi trào.
Tất cả tộc nhân Thiên tộc đều bị một loạt tin tức kinh người chấn động đến ngây
ngốc.
Bất luận là Chân Anh Vương, Đoan Tịnh Vương, hay là đám người Tông Phiêu
Vương cùng với Nguyệt Khinh, Chỉ Dư cũng đều là vẻ mặt khó mà tin được.
Vậy mà có trăm ngàn người của dị giới đến thế giới này.
Hơn nữa phần lớn đều là trực tiếp chiếm cứ thân thể của người vốn có trong thế
giới này.
Lắc mình biến một cái, đã trở thành người bên cạnh mình?
Nghĩ đến cảnh tượng này, bọn họ quả thực không rét mà run.
Những thân vương bên cạnh Quân Vương kia đã lặng lẽ lui đến nơi xa, duy trì
khoảng cách với hắn.
“Ngươi rốt cuộc là ai?”
“Đáng chết, ngươi làm gì Ngọc Hoàn Vương chân chính rồi?”
“Đáng hận, hóa ra ngươi cũng là người của dị giới, che giấu bọn ta khổ thật
đấy!”
“Các ngươi nhất định là đến để lật đổ Thiên Tộc bọn ta đúng không?”
Tin tức càng thêm chấn động vẫn ở phía sau.
“Nguyệt Hoàn quốc sư, cũng đến từ thế giới kia.”
“Mấy ngày trước, hắn đã bị bọn ta liên thủ tiêu diệt!”
“Cái gì?”
Rất nhiều tộc nhân Thiên tộc, thậm chí nguyên sĩ đều suýt nữa trên đám mây
ngã xuống.
“Nguyệt Hoàn quốc sư vậy mà cũng là kẻ xâm nhập?”
“Trời ạ, chuyện này sao có thể chứ?”
“Chuyện này quả thực là khiến người ta không thể tin được là sự thật mà…”
“Có điều, năm đó khi hắn tuyên bố Khương Thành không phải là Ma thai, ta đã
cảm thấy kì quặc rồi.”
“May mà hắn bị giết chết từ trước rồi đấy, bằng không dựa vào thực lực của
hắn, tộc ta chẳng phải là phải đối mặt với một vòng đại chiến ngập trời mới
sao?”
Quân Vương há miệng, trong nhất thời không biết nên nói gì.
Hóa ra, đúng thật là có đồng bọn càng mạnh hơn à?
Chỉ có điều không phải là Tinh U quốc sư, mà là Nguyệt Hoàn quốc sư.
Cảm thấy bản thân đã tìm sai người?
Đám người Hạo Diệm và Tịnh Uy bị phong tỏa ở trong kết giới thấy kết cục đã
định trước, toàn bộ đều bắt đầu lớn tiếng mắng chửi Quân Vương.
“Không phải ngươi nói sau khi quy hàng không những không có chuyện gì, còn
sẽ được phong quan sao?”
“Sớm biết như vậy, bọn ta đã không nên rời khỏi Phi Tiên minh rồi…”
Ở lại bên kia, vẫn còn có Khương Thành chống đỡ.
Mặc kệ có chống đỡ nổi không, ít nhất sẽ không giống như hiện tại có cánh
cũng không thoát được.
Chỉ là hối hận cũng vô dụng, con đường mình tự chọn, dù có đẫm lệ cũng phải
đi hết.
Khi bọn họ phải chịu đựng tập kích của ba vị đế hoàng cùng với một đám thân
vương, Quân Vương cũng đón lấy sự chăm sóc của Tinh U quốc sư.
Sau một khắc ngắn ngủi, tất cả Tiên Tộc và “người xuyên không” có mặt đều bị
tàn sát sạch sẽ.
Đạp lên thi cốt của bọn họ, tam đại vương triều chính thức bắt đầu nghi thức
hợp nhất.
Một Đế quốc Thiên Tộc thống nhất, một lần nữa đứng sừng sững ở trên thế giới
này, như mặt trời ban trưa.
Khi Khương Thành có được những tin tức này thì đã là tận mấy ngày sau rồi.
Không phải là bản thân hắn thăm dò, mà là tình báo do đám người Quy Tàng và
Tịch Vân dưới trướng quá mức tài năng, thu thập được từ bên ngoài.
“Tái Nguyên thánh địa bị hủy diệt, Thiên Đạo can dự, Hư Chân Thánh Chủ bị
giết.”
“Thu Vũ Tuyền đã biến mất rồi?”
“Tam đại vương triều Thiên Tộc hợp nhất, gài bẫy giết chết Ngọc Hoàn Vương
và triệu Tiên Tộc?”
“Thậm chí còn giết chết Nguyệt Hoàn quốc sư!”
“Người xuyên không bị bại lộ!”
Những tin tức này khiến Phi Tiên minh bên này cũng hơi chấn động.
“Trời ạ, sao chúng ta lại bị bại lộ thân phận này?”
“Nghe nói là bởi vì Ngọc Hoàn Vương kia quá mức ngu xuẩn, bởi vì sự bất cẩn
sơ sót của một mình hắn, tất cả người ngoại lai cùng gặp tai họa theo.”
“Đây đúng thật là một con sâu làm rầu nồi canh mà, chết tiệt!”
“Thiên Tộc cũng quá hung hăng rồi, vậy mà lại cùng hãm hại giết chết triệu
Tiên Tộc…”
“Bên trong đó có lẽ có một phần rất lớn không phải là người của kỷ nguyên thứ
ba đâu nhỉ?”
“Chuyện này không hề kì quái.”
Quy Tàng thở dài một tiếng: “Ở trong mắt Thiên Tộc, những người đến từ dị
giới như chúng ta mới là kẻ địch càng lớn hơn.”
“Thà giết nhầm, bọn họ cũng sẽ không tha cho một người nào.”
Mạch Phong gật đầu, cảm khái nói: “Vốn dĩ ta còn thấy lạ, Thiên Tộc đều đã
đánh bại Tiên Tộc rồi, đại kiếp sao vẫn chưa kết thúc.”
“Hiện tại ta mới phát hiện, hóa ra mục tiêu cuối cùng của trận đại kiếp này vậy
mà lại là những người ngoại lai chúng ta.”
“Đúng thế, chúng ta mới là nhân vật chính của trận đại kiếp này!”
“Chỉ đáng tiếc chúng ta biết quá muộn, Thiên Tộc đã không thể lay chuyển
nữa…”
“Không muộn, đây không phải là vẫn còn Khương chưởng môn trấn giữ sao?”
“Đúng đúng đúng, có lão nhân gia hắn ở đây, Thiên Tộc thống nhất lại làm sao
chứ?”
Nhắc đến Khương Thành, đám người lập tức thành thạo tâng bốc một hơi.
“Khương chưởng môn sớm đã liệu được một ngầy này rồi nhỉ?”
Toàn bộ đám người Quy Tàng, Lăng Tinh và Thái Thường đều là vẻ mặt tâm
phục khẩu phục.
“Khó trách lần trước ngươi không xử tử những phản đồ kia đấy.”
“Hóa ra là đã nhìn thấy kết cục của bọn họ trước rồi, biết được cho dù thả đi,
bọn họ cũng không sống được.”
“Không hổ là Khương chưởng môn nhìn cao trông rộng tính toán kĩ càng mà!”
Vốn dĩ Thành ca đang suy nghĩ đến chuyện Thu Vũ Tuyền mất tích.
Những lời tâng bốc đến bất thình lình này khiến hắn có hơi trở tay không kịp.
Hắn thả đám người kia đi, chỉ là cảm thấy bọn họ không tạo thành bất kì uy hiếp
gì với mình.
Quả thực không nghĩ đến kịch bản qua cầu rút ván ăn cháo đá bát gì đó, cho dù
nghĩ đến, cũng khong ngờ rằng lại đến nhanh như vậy.
Nhưng mọi người đều thổi phồng như vậy, hắn cũng chỉ có thể rung rung vui
lòng nhận.
“Ài, đây tình tính là gì đâu chứ.”
“Ta sớm đã biết Thiên Tộc muốn lật mặt, cho nên ta mới đoạn tuyệt với bọn họ
trước mà!”
Đám người càng thêm tâm phục khẩu phục