Người của Thiên Khu các này, trở thành người giúp đỡ chúng ta từ khi nào?
Chưa kể là Thiên Khu các luôn duy trì trung lập, chắc chắn sẽ không đứng về
bất kỳ phe nào.
Cho dù bọn họ không trung lập, vậy bọn cũng chẳng có chút liên quan gì tới
ngọn núi này của ngươi.
Giáng Hàn Tiên Đế tiến vào đảo Trường Hàn, sẽ gây ra một trận ồn ào nhỏ nếu
không có gì bất ngờ xảy ra, Tiên nhân đứng xem ở bên ngoài đều bàn tán sôi
nổi.
“Thiên Khu các này vì muốn làm ăn mà không cần mạng nữa?”
“Từ trước đến nay, Thiên Khu các luôn trung lập, khi bọn họ giao dịch, nếu hai
bên có mâu thuẫn, bình thường cũng sẽ giữ thể diện cho nhau.”
“Đó là trước kia, Thiên Khu các bây giờ đã khác xưa rồi, giao dịch bây giờ còn
có thể lựa chọn Quần Tiên hội và Thánh Tinh các…”
“Quả thật, biết rõ Tuyết Linh tông là cái gai trong mắt của Vạn Linh điện, thế
mà vẫn dám giao dịch với bọn họ?”
“Đắc tội với các vị Đại Đế, việc làm ăn của bọn họ ở Linh giới trong tương lai,
có thể sẽ không dễ làm rồi.”
“Hành động này thật không hề khôn ngoan!”
“Nhưng không thể không nói, tác phong của Thiên Khu các vẫn rất đáng tin.”
“Biết rõ sẽ đắc tội Vạn Linh điện, nhưng vẫn vội vàng chạy đến, sau khi nhận
được yêu cầu giao dịch.”
Những lời bàn tán này, đều lọt vào tai của Giáng Hàn Tiên Đế và Mạch Phong
Chuẩn Đế.
Hai người không khỏi khẽ thở dài.
Mất lòng các vị cấp cao ở Linh giới, nhưng thắng danh tiếng, đối với Thiên Khu
các mà nói, xem như một lần đánh bạc.
“Hoan nghênh hoan nghênh!”
“Hoan nghênh các vị tiền bối Thiên Khu các!”
Nhìn thấy Tiên Đế và Chuẩn Đế, những người có thể dễ dàng nghiền nát bọn
họ, lần này, đám người Hàn Dung, Hàn Trác đã không còn sợ hãi nữa.
Lý do rất đơn giản, Thiên Khu các là người làm ăn chân chính, chưa bao giờ có
ghi chép về việc bọn họ giết người cướp của.
Cho dù đối diện chỉ là một tên Huyền Tiên, hơn nữa, dù tới cuối cùng giao dịch
không thành, bọn họ cũng sẽ không ra tay.
“Tiên khí tiên bảo và vật liệu của các ngươi đâu?”
Mạch Phong Chuẩn Đế vẫn là hy vọng, có thể thực hiện xong lần giao dịch này
càng sớm càng tốt, rồi nhanh chóng rời đi.
Như vậy có thể sẽ giảm thiểu ảnh hưởng tới mức thấp nhất.
Nhưng, Hàn Dung không bày đống chiến lợi phẩm ra ngay.
Mà là có chút mong chờ, nói: “Sơn thần tiền bối của bọn ta cho mời các ngươi,
có thể tới gặp trước không?”
Sơn thần?
Mạch Phong Chuẩn Đế hơi sốt ruột.
“Sơn thần gì, chẳng hiểu ra sao cả.”
“Bọn ta tới nơi này là để giao dịch, không phải tới để tiếp khách!”
Hắn cũng không muốn lãng phí nhiều thời gian ở Tuyết Linh tông, nhỡ kéo dài
thời gian, Vạn Linh điện đánh tới đây, vậy phải làm sao bây giờ?
Đến lúc đó song phương gặp mặt, vậy thật khó nói rồi.
Nhìn thấy Thiên Khu các ở đây, Hồn Thiên Đại Đế và Huyền Cực Đại Đế chắc
chắn sẽ giận chó đánh mèo.
Hàn Dung còn tưởng rằng hắn không hiểu, nói thêm một chút: “Là Sơn thần của
núi Cửu Thải Thiên Tinh.”
“Núi Cửu Thải Thiên Tinh là cái gì?”
Mạch Phong Chuẩn Đế sa sầm mặt, bất mãn nói: “Các ngươi đang nói hưu nói
vượn cái gì đấy?”
Thiên Khu các còn chẳng nắm được tình hình của ngọn núi quý đó.
Lời này của hắn, khiến lòng của đám người Hàn Dung và Hàn Trác trực tiếp
nguội lạnh phân nửa.
Xong rồi xong rồi!
Người của Thiên Khu các hoàn toàn chưa từng nghe qua “Sơn thần tiền bối”.
Người giúp đỡ gì chứ?
Làm ầm cả nửa ngày, hóa ra lại chỉ là chém gió, lừa người.
Trong nháy mắt, danh dự của Thành Ca trực tiếp rơi xuống đáy.
Ngay cả sự tin tưởng mỏng manh của chúng trưởng lão Tuyết Linh tông cũng
không còn nữa.
Sự tin tưởng của bọn họ được hình thành khi biết có Sơn thần là Thành Ca.
Hiện tại phát hiện Sơn thần là một “kẻ lừa đảo”, vậy có thể không ầm ầm sụp đổ
sao?
Tuy nhiên, Giáng Hàn Tiên Đế lại nổi lên một chút hứng thú.
“Cửu Thải Thiên Tinh?”
“Nơi này của các ngươi còn có Cửu Thải Thiên Tinh?”
Nàng trực tiếp bỏ đi chữ “núi”.
Thấy nàng có ý đi về phía trước xem xét, đám người Hàn Dung vội vàng gật
đầu, ân cần giống như nhân viên bán hàng.
“Đúng vậy, đúng vậy, chúng ta có Cửu Thải Thiên Tinh!”
Mạch Phong Chuẩn Đế cũng đổi ý.
Nếu thật sự là Cửu Thải Thiên Tinh, vậy thì lần này đến đây, cũng là đáng.
Tiên giáp cửu giai, những vật liệu khác thu thập không quá khó, chỉ có Cửu
Thải Thiên Tinh là thu thập cực kỳ khó.
“Các ngươi có bao nhiêu?”
Cho dù chỉ là một khối nhỏ như trứng chim, vậy cũng đã là vật quý hiếm có!
Hàn Dung và Hàn Trác liếc nhìn nhau, trong lúc nhất thời, cũng không biết nên
miêu tả như thế nào.
“Rất nhiều…”
“Rất nhiều?”
Mạch Phong Chuẩn Đế nhíu mày, cảm thấy đối phương có thể đang nói quá.
Một lát sau, bọn họ đi ra phía sau núi, khi nhìn thấy núi Cửu Thải Thiên Tinh
khổng lồ, cả người đều rơi vào trạng thái đờ đẫn hồi lâu.
Đừng nói là hắn, ngay cả Giáng Hàn Tiên Đế cũng hoàn toàn không thể bình
tĩnh nổi.
“Đây, đây đây đây….”
“Điều này sao có thể?”
“Cửu Thải Thiên Tinh nhiều như thế, điều này không hợp lý!”
Nàng vuốt ve ngọn núi, cảm nhận và kiểm tra nó một cách cẩn thận, trông nàng
có vẻ hơi điên cuồng.
Với tư cách là tam đương gia của Thiên Khu các, nàng cũng được xem như là
chuyên gia trên phương diện giám bảo.
Đối với việc này mà nói, vốn rất si mê.
Thế cho nên, nàng hoàn toàn không để ý tới ánh mắt hâm mộ rực lửa của Hàn
Linh và những đệ tử khác ở bên cạnh.
Trong khoảnh khắc này, nàng và Mạch Phong Chuẩn Đế đã hiểu được rất nhiều
chuyện.
“Chẳng trách Vạn Linh điện muốn tấn công các ngươi.”
“Hóa ra là thế, hóa ra là thế!”
Có một ngọn núi quý như vậy, ai có thể chống lại sự cám dỗ này?
Ngay cả đám người bọn họ, vừa rồi cũng suýt nữa nổi lên lòng tham.
“Ngọn núi này, các ngươi muốn bán sao?”
Giọng nàng hơi run run.
Cửu Thải Thiên Tinh là vật liệu quan trọng nhất trong việc chế tạo Tiên Giáp
cửu phẩm.
Bởi vì hoàn toàn không tồn tại việc bán Tiên Giáp cửu phẩm.
Tiên giáp cấp bậc này, ngay cả Tiên Đế cũng không phải ai cũng có, hoàn toàn
không mua được.
Nếu có thể mua lại ngọn núi này, vậy thì nó sẽ có ý nghĩa rất lớn đối với Thiên
Khu các.
Tương lai, Thiên Khu các sẽ trở thành thương hội duy nhất của Tiên giới có thể
bán ra Tiên Giáp cửu phẩm một cách ổn định.
Chỉ dựa vào điều này, sẽ chẳng có thế lực nào dám xé rách mặt với Thiên Khu
các.
Hàn Dung biết nàng suy nghĩ điều gì, hắn chỉ có thể cười khổ xua tay.
“Chuyện này bọn ta không làm chủ được.”
Mạch Phong Chuẩn Đế cũng không thể bình tĩnh được, vội vàng hỏi: “Không
làm chủ được? Tuyết Linh tông là của các ngươi, sao các ngươi không làm chủ
được?”
“Ngươi ra giá trước đi!”
“Ngọn núi này ngoại trừ Thiên Khu các bọn ta, cũng không có mấy nơi có thể
nuốt trôi.”
Hàn Dung đang muốn nói, thì bỗng nhiên giọng của Thành Ca truyền tới.
“Được rồi, được rồi, núi này là của ta.”
“Giáng Hàn lão muội, ngươi sờ soạng lâu như vậy, sờ đủ chưa?”
Sự truyền âm đột ngột này dọa mọi người của Thiên Khu các nhảy dựng lên.
“Ai?”
“Là ai trốn trong chỗ tối?”
Đám người Giáng Hàn Tiên Đế và Mạch Phong Chuẩn Đế còn tưởng rằng mình
bị mai phục, vội vàng lấy ra binh khí, cảnh giác nhìn mọi nơi.
Thành Ca không khỏi chế nhạo: “Chậc chậc chậc, mới triệu năm không gặp, các
ngươi đã quên ca sao? Sớm biết như thế, năm đó ta không giúp các ngươi luyện
đan nữa.”
Giọng nói quen thuộc này, hơn nữa còn nhắc tới triệu năm và luyện đan, cuối
cùng Giáng Hàn Tiên Đế và Mạch Phong Chuẩn Đế cũng kịp phản ứng lại.
“Là ngươi!”
“Khương chưởng môn!”
“Vậy mà ngươi thật sự vẫn còn sống?”
Bọn họ vui mừng reo lên, quả thật giống như là nghe được tin tức của người
thân.
Có điều đây cũng là chuyện rất bình thường.
Trong mắt các vị cấp cao của Thiên Khu các, Khương chưởng môn đã “có gian
tình” với Mâu Vũ, cũng xem như là một nửa người nhà rồi.
Hơn nữa còn là đồng minh ngầm của bọn họ.
Điều quan trọng nhất chính là, luyện đan thuật của hắn quá xuất sắc, không ai
có thể sánh bằng.
Chỉ cần có hắn trợ giúp, dù có thế nào đi nữa thì Thiên Khu các cũng không thể
sụp đổ được.