“Hắn thành cái dạng như thế này rồi, vậy mà vẫn là Thiên tâm tiên phẩm ư?”
“Khẳng định là Tiên Trận này có vấn đề!”
Yên Dĩ không thể nào chấp nhận được kết quả này.
Sau khi ném ra những lời này, nàng liền xông vào kiểm tra Tiên Trận.
Tiên Trận chỉ sáng lên vầng sáng mờ một chút mà thôi.
“Thiên tâm Hạ phẩm.”
Năm vị Thần Quân cười to lên.
“Quả nhiên đúng là Tà Tiên, đẳng cấp Thiên tâm thấp đến mức vô cùng phẫn
nộ.”
Bọn họ còn hướng về phía Yên Dĩ lộ ra ánh mắt đồng tình.
“Loại người đi lầm đường lạc lối, thật là khiến cho người khác cảm thấy đáng
tiếc mà…”
Đối mặt với kết quả mà Tiên Trận kiểm tra đo lường được, Yên Dĩ không còn
lời nào để nói.
Tiên Trận đo lường này không hề có vấn đề.
Bây giờ nàng chỉ cảm thấy, khả năng mà Tà Tiên giới có thể thắng ở trận cá
cược kinh thiên động địa đó là cực kỳ nhỏ bé.
“Được rồi, ngươi đi ra ngoài trước đi.”
Dực Vương phất phất tay.
“Bọn ta vẫn còn vài lời muốn nói riêng với tiểu tử này!”
Yên Dĩ cũng biết rằng, yêu cầu Tiên quan nhất phẩm của Khương Thành, cao
tầng Thiên Cung chắc chắn là phải thảo luận cẩn thận.
Sau khi nàng ra ngoài, Khương Thành ở trong không gian ngăn cách ngược lại
lại vô cùng kinh ngạc.
“Thật là kỳ lạ, Thành Ca ta vậy mà lại thật sự có Thiên tâm tiên phẩm?”
Hắn đắc ý nháy nháy mắt.
“Lẽ nào là thiên phú bẩm sinh sao?”
“Ha ha ha…”
“Thiên phú bẩm sinh cái đầu ngươi!”
Thích Vương thu lại Tiên Trận kiểm tra, tức giận quát hắn ngay tại chỗ.
“Cái tên lừa đảo đáng ghét nhà ngươi, vậy mà lại có thể không có Thiên tâm!”
Đường đường là Thần Quân, cũng đều bị hắn làm cho tức giận đến mức nói tục
luôn rồi.
Các vị Thần Quân khác cũng đều tức giận đến không thể nguôi được.
“Đệt, ngươi làm thế nào mà thông qua đạo trường kiểm tra đo lường vậy?”
“Cái đồ chết tiệt nhà ngươi, ngay cả Thiên tâm cũng không có, tất cả mọi người
đều bị ngươi lừa rồi!”
“Đáng giận, ngươi còn không bằng cả Tà Tiên!”
Tốt xấu gì thì Tà Tiên cũng có Thiên tâm, mặc dù đa phần là trung phẩm với hạ
phẩm.
Còn người căn bản còn không có cả Thiên tâm như Khương Thành, cả đời này
cũng là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy.
“Rốt cuộc ngươi là cái thứ gì đây?”
“Ngươi còn không mau thành thực thú tội?”
Đối diện với sự giận giữ chửi bới vừa rồi, ngược lại Thành Ca lại phản ứng rất
bình thường.
“Vừa rồi là các ngươi gian lận?”
“Không thì sao?”
Thích Vương tức giận đến mức râu bạc cũng rung loạn lên.
“May mà còn giấu được lang nữ kia, nếu không thì vừa rồi bọn ta chắc chắn
thua rồi!”
“Uổng công ngay từ đầu bọn ta còn tưởng rằng ngươi xuất thân Vương cấp đạo
trường, đẳng cấp Thiên tâm tuyệt đối không có vấn đề!”
“May mà hôm nay kiểm tra trước một chút, nếu không hậu quả thật không dám
tưởng tượng…”
“Nhà ngươi, lại lừa gạt cả Thiên Cung, ngươi đáng tội gì đây!”
Suy cho cùng thì Yên Dĩ cũng chỉ là Chí Tôn.
Năm vị Thần Quân bọn họ so với Đạo Tôn còn mạnh hơn một chút.
Cách nhiều cảnh giới lớn như vậy, hơn nữa lại còn là sân nhà của Thiên Cung,
dùng chút thủ đoạn nhỏ lừa được Yên Dĩ cũng không khó.
Nhưng đó chỉ là tạm thời mà thôi.
Trăm ngàn năm sau, lúc công bố kết quả, cao tầng của Tà Tiên giới cũng sẽ đến
đây.
Đến lúc đó là không thể nào gian lận được.
Nên là cái gì thì chính là cái đó.
“Này này, không thể nói những lời như vậy được.”
Thành Ca không đồng ý với những lời trách mắng của bọn họ.
“Cái gì mà đáng tội gì, cái gì mà tên lừa đảo chứ, ta lừa các ngươi lúc nào?”
Vẻ mặt hắn vô tội mà buông tay: “Vụ cá cược vừa rồi là các ngươi cứ bắt phải
đạt được, lại không phải là ta nhắc đến.”
“Trên đường đến đây ta còn khuyên Ngọc Tấn Đạo Tôn rất nhiều lần là đừng có
đồng ý.”
“Chỉ là hắn không nghe ta, các ngươi lại càng không hỏi ý kiến của ta, vậy thì
có thể trách ai chứ?”
Vài vị Thần Quân thấy hắn lại không hề có một chút ý tứ nhận sai nào thì lại
càng thêm bực bội.
“Chẳng nhẽ lại trách bọn ta sao?”
Thích Vương lạnh giọng quát: “Thậm chí Thiên tâm ngươi cũng không có mà
còn giả mạo đi vào đạo trường, thật đúng là tâm địa khó lường…”
Thành Ca vẫy vẫy tay.
“Chưa từng nghe qua một câu này sao? Quân tử luận tích không luận tâm!”
Hắn liếc mắt nhìn 5 vị Thần Quân thần sắc không tốt ở trước mặt.
“Ta không có Thiên tâm, nhưng ta ở tiền tuyến chém giết Tà Tiên nhiều hơn bất
cứ ai, chiến tích cũng cao hơn những người khác!”
“Ta chính là vì Thiên Cung mà lập nên những chiến công hiển hách có được
không hả?”
“Nguyên Tiên giới này vô số Tiên nhân ở hậu phương đều phải biết ơn ta vì ta
đã bảo vệ sự yên ổn cho bọn họ!”
“Những tên Thiên tâm Tiên phẩm Thần phẩm đó, bọn họ đã làm được gì cho
Thiên Cung, cho Nguyên Tiên giới này?”
“Thiên tâm của bọn họ cao, có thể có cống hiến to lớn như ta không? Có cái ích
gì chứ?”
Hắn vừa nói như vậy xong, cả năm vị Thần Quân đều trầm mặc lại.
Cẩn thận nghĩ lại, những lời của Khương Thành không phải là không có vài
phần đạo lí, làm cho người khác không có cách nào phản bác lại được.
Trực giác của bọn họ cảm thấy có điều gì không đúng lắm, nhưng nhất thời lại
không nói ra được là có chỗ nào không đúng.
Trầm mặc một hồi lâu rồi mới đưa ra kết luận cuối cùng.
Tên trước mặt này đúng thật là kì lạ hiếm có.
Vài người đều muốn chửi hắn rồi.
Theo đạo lý, người không đạt tiêu chuẩn Thiên tâm giống như ngươi, không
phải ở Tà Tiên thì chính là ở Đạo Tuyệt Chi Địa, đều là không đội trời chung
với Thiên Cung.
Tại sao lại chỉ có một mình ngươi đi cái đường không bình thường vậy chứ?
Rõ ràng là không có Thiên tâm, vậy mà lại nguyện ý giúp đỡ Thiên Cung ở tiền
tuyến chém chém giết giết.
Hoàn toàn không thể nào lý giải nổi!
Trên thực tế, đây mới là điểm bất đồng lớn nhất của Khương Thành với những
người khác.
Phe cánh ở trong mắt hắn chính là cái rắm, căn bản không thể ràng buộc được
hắn, hành sự chỉ cần xem có hợp tâm ý hay không mà thôi.
“Nhưng mà ngươi không có Thiên tâm cũng là sự thật!”
Dực Vương tức giận vô cùng.
“Tiếp tục như thế này, trăm ngàn năm sau, Thiên Cung của chúng ta phải thua là
điều không thể nghi ngờ!”
“Ngươi, cái tên tội nhân thiên cổ này!”
“Ngươi làm hại Thiên Cung của bọn ta…”
Thành Ca lại không nghe lọt một lời nào.
“Nếu các ngươi đã cảm thấy chướng mắt, vậy thì ta rời khỏi đây là được rồi chứ
gì.”
“Dù sao cũng không phải ta đề ra trận cá cược, các ngươi muốn làm gì thì làm.”
Nói xong hắn liền muốn rời khỏi.
Năm vị Thần Quân sao có thể để hắn cứ thế rời đi như vậy?
“Không được! Ngươi không được đi!”
Nếu như bây giờ Khương Thành biến mất, vậy thì vụ cá cược kia sẽ thua ngay
lập tức.
Giữ hắn lại, tốt xấu gì cũng còn kéo dài được trăm ngàn năm.
Thành Ca cũng sẽ không nhận sự sắp đặt của người khác.
Các ngươi muốn giữ lại thì giữ sao? Có giữ nổi không chứ?
“Chết tiệt, bọn ta lấy ngươi làm đại diện cho Thiên Cung, thật đúng là mù mắt
mà!”
“Đây đều là lỗi sai của Ngọc Tấn Đạo Tôn, là hắn nhận người không rõ!”
Vụ cá cược kia chỉ cần không chọn Khương Thành, bất luận là chọn bất kì một
Tiên quan nào khác, căn bản Thiên Cung cũng sẽ không thua.
“Thật đáng căm giận, tiểu tử ngươi rốt cuộc là muốn làm cái gì?”
“Đã đều đến nước này rồi, ngươi còn muốn làm cho bọn ta loạn thêm sao?”
“Đừng có bức bọn ta…”
“Ta cũng không ép buộc các ngươi mà!”
Thành Ca cười híp mắt mà nhún nhún vai, hắn không nóng ruột một chút nào.
“Vừa rồi không phải đã nói rồi sao, cho ta vị trí cao nhất.”
“Ta nhất định sẽ phối hợp thật tốt với các ngươi mà.”
“Ít nhất thì trong vòng trăm ngàn năm sẽ không xảy ra vấn đề gì.”
Dực Vương, Thích Vương cùng các vị Thần quân khác đều giận đến tím mặt.
“Ngươi đang nằm mơ à!”
“Còn muốn vị trí cao nhất!”
“Cũng không thèm nhìn lại cảnh giới của mình, sao bọn ta có thể cho ngươi làm
Tiên quan nhất phẩm chứ?”
“Ai nói ta muốn làm Tiên quan nhất phẩm?”
Thành Ca xua xua ngón tay.
“Mới chỉ là Tiên quan nhất phẩm mà thôi, vậy chẳng phải là thấp hơn một bậc
so với Thiên Đế của các ngươi sao? Thật là mất mặt!”
Cũng giống như năm đó ở Huyền giới, hắn vừa lên tới cũng là bắt đầu từ Đại
hiền giả, tuyệt đối sẽ không khuất phục trước người khác.
Thiên Đế cũng không được.
“Ngươi!”
Vài vị Thần Quân trực tiếp bị hắn làm cho tức đến bật cười.
“Ngươi muốn chết?”
Vốn tưởng rằng hắn nhiều nhất cũng chỉ là muốn làm Tiên quan nhất phẩm.
Vậy mà đây đã là mơ mộng hão huyền rồi.
Kết quả là lòng ham muốn của tiểu tử này so với tưởng tượng của bọn họ còn
lớn hơn.
“Còn muốn sánh vai cùng Thiên Đế?”
“Ngươi chán sống rồi sao?”